Mông Xinh - Vkook

Chương 23


trước sau


Dòng suối mát lạnh trong veo trải dọc cánh rừng, vang vọng tiếng cười đùa vui vẻ náo nhiệt, những giọt nước bắn tung toé trong không trung phản chiếu ra tia bảy sắc màu đẹp lung linh. Chạm lên da thịt khoẻ khoắn của người phụ nữ, chảy qua nơi gò má nhếch cao vì tươi cười của họ, rơi xuống cằm, thấm vào mảnh lụa mềm mại trước ngực rồi mất hút.

- JungKook à!! Đừng để cá bắt cậu đấy nhé!!

Cậu trai nghe xong gương mặt đỏ lên, dùng gáo nước gỗ tạt cho đối phương ướt nhẹp.

- Tôi là lần đầu bắt cá mà!! Tôi không tin tôi không bắt được nó, Dray, cậu đừng có cười nữa!!
2

Dray và tất cả mọi người tủm tỉm cười, những cô gái giặt đồ ở gần đó, chỉ riêng cậu và Dray là đi bắt cá. Cậu không thể chỉ suốt ngày sống dựa vào gã Kim được, cậu cũng phải làm điều gì đó giúp gã.

Nước trong veo chảy róc rách, nhìn thấy cả đáy, những con cá bơi xuôi theo dòng nước thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp rêu. Vừa nãy cậu tay không bắt một con sau đó không cẩn thận làm nó rơi xuống. Chuyện sẽ không có gì đáng cười nếu như con cá đó không quay lại cắn vào chân cậu. Jeon sợ hãi giật mình hét lớn chạy lên bờ không dám đứng dưới suối nữa.

Tiếng cười vẫn khúc khích bên tai, JungKook lườm Dray một cái. Cậu ta nhỏ hơn cậu một tuổi, da trắng, tóc vàng hoe, đôi mắt như nai tơ với gò má phiếm hồng tự nhiên. Nhưng hành động thì trái ngược, cậu ấy phóng cây giáo trong tay xuống nước, phập một cái nhấc lên hai con cá tươi ngon bỏ vào trong giỏ đan.

Dray đưa cây giáo cho cậu, ý muốn cậu thử. Jeon JungKook cũng hùng hổ cầm giáo, đứng bên cạnh suối đâm đâm chọc chọc mấy lần đều không được. Cậu không bỏ cuộc, rất nghiêm túc chăm chỉ học bắt cá nhưng vẫn sợ bị cá cắn, không dám đứng dưới nước. Rốt cuộc ghim được vào đuôi một con nhưng lúc nhấc lên vì phần đầu nó quá nặng, quẫy mạnh một cái đã thành công thoát khỏi ngọn giáo.

JungKook chưa kịp vui mừng đã phải mím môi ngậm ngùi nhìn theo con cá bơi đi xa sau đó đột nhiên một đôi tay to lớn xuất hiện, chụp một cái đã nhấc gọn con cá ra khỏi nước.

Con cá dần dần tiến lại gần cậu, nằm gọn trong chiếc giỏ trống không của cậu, Jeon nhìn lên chủ nhân của đôi bàn tay, bắt gặp Kim Taehyung dịu dàng mỉm cười.

- Vợ ơi, em giỏi quá.
3

JungKook bối rối.

- Anh... đừng nói như vậy!

- Anh nói thật mà, lúc trước lần đầu học phải mất 4 ngày anh mới bắt được con đầu tiên. Nhìn xem, em bắt được này, đuôi nó bị giáo đâm rách rồi không bơi được bao xa nữa. - Gã đưa giỏ đan cho em nhìn con cá duy nhất bên trong.
3

- Ý em không phải vậy... thôi bỏ đi, em, em bắt con khác.

Jeon JungKook lại mất thêm cả buổi đâm đâm chọt chọt không được gì. Taehyung cũng chiều chuộng em, ngầm đưa mắt cảnh cáo Dray ở bên cạnh. Gã tiến lên, đánh tan nỗi sợ hãi của em, nắm tay dắt em ra đứng giữa dòng nước.

- Mẹ thiên nhiên luôn hiện hữu trong trái tim ta, hãy nhắm mắt lại, cảm nhận dòng chảy, nếu có thứ chuyển động gần áp lực nước sẽ đánh lên chân em. Em sẽ phán đoán được di chuyển tiếp theo của nó.

Kim nắm lấy tay cầm giáo của em, chọc mạnh xuống phát nào dính phát nấy. Cứ như thế lặp lại vài lần, JungKook dần dần có được cảm giác, hưng phấn bắt cá. Rất nhanh giỏ đan của cậu đã đầy ắp, vui vẻ cười tít cả mắt.

- Sau này, anh đi săn, em bắt cá, dù hôm nào anh không săn được gì thì vẫn còn cá của em, anh đừng mạo hiểm vào sâu trong rừng nữa.

Như thể dòng chảy ấm áp đổ vào tim, Kim Taehyung sững sờ, hoá ra em cũng lo lắng cho gã, gã đỏ mặt ngượng ngùng nắm lấy tay em.

- Ừm, chúng ta về nhà thôi.

- Hở? Anh có nhà hả? - Jeon ngơ ngác.

Gã đàn ông lắc đầu.

- Không phải anh có. Là chúng ta có.

Taehyung nhìn mặt cậu đầy dấu chấm hỏi, gã nói tiếp.

- Không phải nhà anh, là nhà của chúng ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
1

Thấy em không đáp, tưởng rằng hôm nay em chơi với bạn đồng trang lứa vui vẻ nên chưa muốn về, gã đành dỗ dành.

- Nhà ở gần đây thôi, chúng ta về nhà sắp xếp một chút, ngày mai em lại sang đây chơi có được không?

- À... được. - Jeon JungKook lúc này mới hoàn hồn, cậu trả cây giáo cho Dray, tặng cậu ta 5 con cá rồi vẫy vẫy tay tạm biệt.

Sau khi hôn lễ được tổ chức ở tộc Cozu kết thúc, Kim Taehyung thu dọn đồ đạc dắt theo vợ và chú sói Coca di chuyển về phía Nam tránh rét.

Gã suy đi tính lại rất kĩ càng, mùa đông tới đây lạnh và kéo dài, gã không tự mình xây nhà kịp, vợ sẽ bị lạnh. Ngôn ngữ của người bộ tộc Cozu rất khó học, vợ sẽ buồn chán, không hoà đồng được với mọi người. Điều kiện sống cũng không tốt. Vẫn là nên định cư ở nơi khác mới được, gã không muốn vợ chịu khổ.
4

Mất cả tháng mới đến được đây, có rất nhiều tài nguyên. Người ta biết làm rèn, làm bánh, dệt vải, thêu thùa. Trên đường đi mối quan hệ của hai người tốt lên không ít, đến xưng hô cũng thành anh em tình cảm hơn, thế nhưng cậu vẫn không quen mỗi khi gã gọi cậu là "vợ".

Buộc chịu, gã nói gã cưới hỏi em đàng hoàng, sao cấm gã gọi em là vợ được chứ?

Em rõ ràng là vợ của gã!!

Chỉ là chưa nghe quen thôi, không phải vấn đề gì to tát, khi đã đến nơi sống mới, Jeon JungKook rất vui khi phát hiện người dân nói ngôn ngữ mà cậu hiểu. Cậu làm quen với Dray trong lúc Kim Taehyung đi tìm gì đó, hoá ra gã tìm nhà.

Theo bước chân của gã đàn ông vững chãi, đi qua nơi đông đúc dân cư, một rừng cây to lá rũ xuống như một tấm thảm xanh mướt mát mẻ vô cùng hiện ra. Kim vén đống lá rũ sang một bên, để em bước vào trước, gã đi phía sau em.

- Đây là... nơi mà anh và cha từng xây, chỉ tiếc là gia đình anh chưa ở đây ngày nào.

Anh chưa từng... có nhà.

Trước mặt Jeon, một cây cổ thụ rất to tràn trề sức sống vươn cao những tán lá rộng, thân cây lại được đục đẽo, chạm khắc thành hình dáng ngôi nhà vô cùng tinh xảo. Cầu thang gỗ dẫn đến cửa chính vào nhà bám một lớp rêu xanh. Rễ cây dài đâm sâu xuống lòng đất vững chắc kiên cố, mùa hè có bóng râm che mát, mùa đông có tán cây cản gió lạnh. Bên cạnh chảy một dòng nước ôn hoà êm dịu, xa xa là cánh đồng cỏ bạt ngàn xanh mơn mởn.

Đẹp như trong truyện cổ tích!!!

Jeon JungKook sững sờ không thốt nên lời, Kim lại sợ em chê nơi này cũ kĩ.

- Bên trong dù bám bụi nhưng vẫn có đầy đủ đồ dùng cần thiết. Bây giờ trời còn sáng, anh vào rừng tìm chút củi, em đi dạo xung quanh đây chờ anh có được không?

Cậu trai nhỏ ừm một tiếng sau đó chầm chậm đến gần cây cổ thụ.

Taehyung sợ em chán, để sói Cacao ở lại chơi cùng em, một mình gã vào rừng.

Vì hôm trước vừa xảy ra một trận mưa lớn, cây cối trong rừng đều ướt sũng. Củi khô khó kiếm, củi ướt thì không dùng được nữa. Thành ra gã phải đi xa rất xa, mãi cũng không tìm được một cành củi khô nào.

May mà săn được một con hươu sao, gã gõ cửa nhà dân làng dùng mấy cân thịt đổi lại củi. Nơi này cá nhiều nhưng thịt thì hiếm nên đổi được nhiều củi lắm, người ta cũng niềm nở vui vẻ tặng thêm cho gã chút hoa quả ngào đường.

Kim Taehyung vội vàng trở về, gã không ăn mà để dành đem về cho em, trời đã tối om luôn rồi, không biết em có sốt ruột không.

Lúc vén thảm lá rũ kia lên, lần này gã lại là người sững sờ.

Ngôi nhà không còn dáng vẻ ảm đạm hoang sơ như lúc ban ngày. Dọc hai bên cầu thang gỗ có đèn đuốc cháy lập loè trải dài đến cửa chính, khung kính bên trong nhà ửng lên ánh vàng ấm áp. Mái nhà đã được cạo sạch rêu, thành vách cũng được lau dọn chùi rửa sạch sẽ, gió đưa hương thơm thức ăn từ ống khói bay ra bên ngoài. 

Cacao nằm bên hốc rễ cây gặm thịt thỏ nó tự bắt được, thường thì nó sẽ tự đi đâu đó chơi nhưng hôm nay JungKook cho nó ăn mấy con cá mùi vị rất ngon, hơn nữa, Kim Taehyung chưa về. Thấy gã về rồi, Cacao nhổm dậy dãn cơ thể sau đó chạy mất hút vào rừng.

Taehyung hít một hơi thật sâu, mở cửa nhà vẫn chưa hết bất ngờ, bên trong đồ đạc đã được sắp xếp lại gọn gàng. Trên bàn ăn đặt vài ngọn đèn dầu, xung quanh nhà được lửa đuốc thắp sáng, đều đã xử lý cẩn thận không dễ cháy được.

Bóng lưng cậu trai nhỏ đang nhón chân để lấy chén đũa gỗ ở trên tủ cao, tất bật nấu nấu nướng nướng. Cậu vừa đặt cá ra đĩa thì nghe tiếng mở cửa, ngoái đầu lại, Kim Taehyung đã về.

Gã mở to mắt nhìn gương mặt xinh xắn đang cười dịu dàng của em, êm đềm như dòng suối chảy.

- Anh về à, sao muộn vậy?

Trái tim gã đập như điên trong lồng ngực.

Có người đợi gã về nhà.

Gã có nhà.
2

Nhà không phải là lâu đài, biệt thự xa hoa gì hết, nhà là nơi có người chờ đợi ta trở về.

- Anh sao vậy? Mau lại đây ăn tối đi. - JungKook bưng đĩa cá hầm đặt lên bàn rồi lại trở vào bếp múc món súp ra tô.

Kim Taehyung gấp gáp bỏ đồ đạc đi săn xuống, hấp tấp chạy đến bên cạnh giúp em dọn đồ ăn. Cậu tủm tỉm cười trông có vẻ gặp chuyện vui, rốt cuộc tài năng ăn nói mua bán của cậu cũng lôi ra xài được rồi.

- Em dùng cá lúc sáng bắt được đổi đèn dầu và mấy đồ lặt vặt hời lắm nhé. Người ở đây thân thiện ghê, gần nhà chúng ta có anh hành xóm tên Bogi, anh ấy sửa bậc thang cho chúng ta đó còn tặng em một con dao nữa. À, em chỉ mới dọn xong tầng dưới này thôi, chỉ có một phòng ngủ, anh chịu khó chia sẻ giường với em hôm nay nhé? Ngày mai em sẽ dọn nốt tầng trên, chúng ta mỗi người một phòng là sống thoải mái ngay. 

Kim Taehyung trầm ngâm không nói gì, thẫn thờ làm súp nóng đổ ra phỏng đỏ tay mới sực tỉnh. JungKook hốt hoảng kéo tay gã vào chậu nước rửa rau, tức giận mắng.

- Anh làm gì vậy? Phỏng rồi kìa!!

Cậu ngước lên thấy gã đàn ông to xác cứ mím mím môi muốn nói lại thôi.

- Anh sao vậy?

Taehyung nghẹn ngào.

- Vợ ơi, em đừng thương người khác nhé?
11

Tim cậu hẫng một nhịp.

- Vợ ơi, chỉ có em thương anh thôi, thế nên... em đừng thương thêm ai khác nhé?

Gã nhíu mày, đưa tay quệt đi nước mắt trên gương mặt mình, cắn môi muốn bật máu như thể muốn kiềm nén mãi mà không được.
1

Nước mắt gã lại rơi lã chã.
3

- Dao là tín vật định tình ở đây, sau này có ai đưa cho em, em đừng nhận có được không? - Gã cố mở to đôi mắt dàn dụa nước, ngước mặt lên trời thở ra một hơi lại nói rõ ràng cho em nghe.
1

- Anh, anh đừng khóc, a... em không biết dỗ người đâu, anh nín đi mà, được, được hết, dao em không nhận, em không thương người khác? Vậy có được không? Anh nín nhé? Đừng cắn môi nữa, chảy máu bây giờ - Cậu đưa tay lau nước mắt cho gã, nhìn chiếc cằm nhẵn nhụi cùng đôi môi ngậm chặt không muốn phát ra tiếng nấc của gã.

Từ khi cậu nói râu gã chọc đau, lúc nào cằm gã cũng sạch bong nhẵn nhụi thế này.

Hoá ra, gã im im vậy mà nhạy cảm ghê gớm.
3

Kim Taehyung cầm lấy tay em, giọng nghèn nghẹn.


- Vợ ơi, anh cũng biết sửa bậc thang, cái gì anh cũng biết sửa, em đừng nhờ người ngoài sửa nhà của chúng ta nhé?

- Ừm, em sẽ không làm thế nữa. - Jeon JungKook bị gã làm cho xúc động muốn khóc theo, hơi ấm trong lòng bàn tay gã ủ ấm tay em, vết bỏng vẫn đỏ ửng trên mu bàn tay.

Cảm xúc cuộn trào trong trái tim đột ngột tràn ra ngoài, em nhón chân hôn lên môi gã.

Nụ hôn đầu tiên.
1

Sau những ngày vất vả sớm tối bên nhau.

Kim Taehyung ngạc nhiên, mặt gã nóng rang đỏ ửng cả lên.
1

Em hôn gã!!

Môi em mềm mại vô cùng, thoang thoảng hương vanilla thanh khiết.

Đầu óc gã mụ mị, khẽ hôn lại môi em, dần dần gã muốn nhiều hơn thế.

Hôn.

Mút.

Liếm.

Cắn.

Gã muốn có nhiều vị ngọt của vani đó hơn nữa. Như thể đứa trẻ to xác lần đầu tiên nếm được kẹo đường, tham lam ăn hết vội vàng sợ người khác xin.

Em phát ra tiếng rỉ rên nhẹ, bấu lấy vạt áo trước ngực gã, gã càng mất bình tĩnh ép em đến không thở kịp. Đẩy người lên bệ bếp hôn cuồng nhiệt, chiếc thìa rơi xuống đất phát ra âm

thanh khiến em sực tỉnh ngước cổ lên trời vội thở, tránh né những cái hôn của gã.

Không hôn được môi, gã hôn cằm em, hôn dần xuống cổ, chiếc vòng bảo vệ tuyến thể em chưa bao giờ gỡ ra.

- Anh, Taehyungie, anh đừng kích động, nồi súp cháy bây giờ, chúng ta ăn tối đi, em, em đói bụng.

Gã nhận ra bản thân lỗ mãng, buông em ra, mặt gã đỏ lựng, mặt em cũng đỏ.

- Trước giờ toàn ăn thức ăn với chút muối, hôm nay em tìm được ít gia vị gần nhà, nấu cho chúng ta một bữa ngon thật ngon! Cacao cũng thích lắm đó, chúng ta ăn tối thôi.

Không khí gượng gạo biến mất, bữa tối này là bữa ăn ngon nhất đời gã từ khi sinh ra đến giờ.

Dân thành thị có khác, thật là sành ăn, không như gã, chỉ biết no bụng là được.

Kim Taehyung ăn xong chủ động dọn dẹp, nấu nước nóng cho em tắm rửa. Cả hai sạch sẽ thơm tho mặc đồ vải thoải mái mua lúc sáng cùng nhau vào phòng ngủ.

Trước đây trên đường đi tới nơi này cũng không ít lần hai người chui vào cùng một hang đá, hốc cây trú ẩn qua đêm. Nhưng bây giờ có chút khác, có hơi ngượng ngùng.

Tại vì đây là mái nhà của cả hai, hơn nữa, nụ hôn lúc nãy đúng là khiến lòng người ngứa ngáy.

Dù vậy JungKook cũng thích ứng rất nhanh, ngủ chung giường thôi mà. Cậu cũng không phải kiểu chịu khổ quen rồi giờ nằm giường êm đệm ấm không quen, cả ngày tất bật dọn dẹp đã thấm mệt. Rất nhanh cậu trai nhỏ chìm vào giấc ngủ.

Kim Taehyung thì trằn trọc mãi không ngủ được, gã nhìn trần nhà, nhìn ngoài cửa sổ, nhìn em, rồi lại nhìn trần nhà.

Ánh trăng ngoài cửa sổ rọi chiếu lên da thịt trắng nõn của cậu trai nhỏ đang say giấc nồng, hàng mi em cong cong, gương mặt dịu dàng dễ chịu. Trông em ngủ ngoan ơi là ngoan, nhìn đến đoá môi hồng nhuận, trái tim gã nhộn nhạo, chân tay gã ngứa hết cả lên.

Đầu ngón tay gã chạm lên môi em, không nhịn được nữa gã thơm trộm em một cái sau đó quay người giả vờ như đang ngủ.

Hèn quá!!

Vợ mình mà mình còn phải hôn trộm!!

Gã không cam tâm, quay sang hôn thêm cái nữa, lần này gã không tiếp tục giả vờ ngủ mà giữ nguyên ngắm em.

Em thở đều đều, không có dấu hiệu tỉnh giấc, thơm thơm mềm mềm, chung chăn chung giường với gã.

JungKook nghiêng người sang bên kia, để lộ ra cần cổ non mềm đeo vòng bảo vệ tuyến thể. Taehyung nuốt nước bọt, miệng lưỡi khô khốc, gã bị hương vanilla thơm ngọt hấp dẫn theo bản năng hôn lên cổ em.

Hai tay Alpha to lớn dễ dàng kéo em vào lòng, từ cổ gã hôn dần xuống xương quai xanh, hôn lên ngực, đầu ngón tay thô sần vuốt ve từng tấc da thịt mỏng mướt, gã vén áo em lên cao, để lộ hai đầu vú đỏ hồng trong không khí.

Nó bị lạnh, cương lên sau đó gã áp lưỡi liếm láp lại cứng hơn nữa.

Em vẫn chưa tỉnh, gã không vui, cắn nhẹ, cố ý tạo ra tiếng mút rõ to.

JungKook lúc chiều dọn dẹp khá mệt, ngủ rất sâu nhưng cơ thể cậu vốn nhạy cảm, lông mày cậu nhíu lại.

Taehyung thấy vậy thì cười khẽ, buông tha cho cặp vú mềm đã sưng to lên bóng lưỡng ánh nước. Men theo hương vị vani dịu ngọt, hôn dần xuống bụng em, xuống nơi riêng tư nồng nàn chất dẫn dụ vanilla nhất.

Gã quỳ giữa hai chân em, cúi thấp người xuống, ngửi. Nhớ đến mùi đồ lót của em lúc đầu gặp gỡ, gã đỏ mặt, khi đó gã còn chẳng hiểu sao em lại có mùi hương này.

Đôi tay hư hỏng kéo quần em xuống mắt cá chân nhỏ nhắn, Taehyung nâng hai đùi em lên, chăm chú ngắm nhìn nơi riêng tư của vợ. 

Nhỏ xíu, đáng yêu ghê.
3

Lỗ thịt bé xíu hồng hào bịn rịn rỉ nước, thơm ngào ngạt hương vanilla tinh tế. Gã liếm liếm môi, cúi đầu nếm thử.

Rõ ràng gã ăn tối rồi, còn ăn rất nhiều, nhưng bây giờ gã thấy đói, bụng dạ gã cồn cào cả lên. 

Da thịt em run rẩy, huyệt nhỏ bị gai lưỡi to nhám bắt nạt khóc huhu chảy nước đều bị gã nuốt vào bụng, gã giống như là hôn môi em lúc chiều, mới đầu chỉ liếm mút nhẹ nhàng bên ngoài. Dần dần gã mất kiểm soát, em nhỏ thật là ngọt, vói lưỡi vào bên trong thịt huyệt. Dùng răng cạ, hút vào miệng mà day cắn, nước sướng phun ra ướt sũng kéo thành giọt chảy xuống cằm gã.
1

Jeon JungKook cong người co giật, mơ màng tỉnh dậy, phát hiện Kim Taehyung thế mà lại đang... đang liếm chỗ đó của mình!!!

Tay gã như gọng kìm ôm chặt hai đùi em tách ra, đầu gục ở giữa nhiệt tình hôn mút liếm láp phát ra âm thanh lép nhép dâm dục.

- Tae, Taehyung? Aaaa hưm... khoan đã, aa ức... anh đừng liếm... aaha...

Jeon đưa tay nắm nhẹ tóc gã nhấc lên nhưng không được. Vừa tỉnh lại khoái cảm mãnh liệt từ nãy đến giờ đột ngột đánh lên đại não, hai bên đùi em run rẩy co giật, ọc ra nước sướng ướt chèm nhẹp. Gã không hề hấn gì, càng vói lưỡi sâu vào bên trong ức hiếp em.

JungKook ngượng đến mức lỗ tai cũng đỏ bừng, không có sức kháng cự mặc cho gã nút lưỡi làm loạn đã đời.

- Vợ ơi, anh xin lỗi, vợ thơm quá chừng... - Gã ngẩng lên nói, liếm liếm môi giống như vẫn chưa đã thèm, còn muốn nữa.

- Ừm... anh, anh đừng... nữa, em... tê... - Jeon nửa ngày mới rặng ra được một câu lủng củng không hoàn chỉnh.
1

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kim Taehyung chồm đè lên người em, gã dù không muốn nhưng vẫn lịch sự lau nước dưới cằm.

- Nhưng vợ ơi, anh khó chịu lắm, anh nóng! Anh không ngủ được!
2

Chỗ ngứa ngáy khó chịu của gã đã cương lên cứng ngắc cạ cạ phía dưới của em, gã là Alpha trưởng thành, làm gì có chuyện cái gì cũng không biết được chứ. Không phải nai tơ cừu non đâu, rõ ràng là sói già dụ dỗ con mồi!!

Nhưng Jeon JungKook ngây thơ không biết, em là Omega nhưng cũng là con trai, biết rõ nếu chỗ đó cương lên mà không thể bắn ra thì rất đau, cực kì khó chịu.

- Vậy... vậy làm sao bây giờ, em cho anh cạ nhé? Anh không được khóc đâu đấy, sẽ dễ chịu ngay thôi.

Kim Taehyung mỉm cười gật gật đầu, bộ dạng chất phát thật thà phát huy tối đa công dụng. Cộng thêm gương mặt đẹp trai nữa, thấy không, vợ thương gã nhất!!
4

Trong đêm tối, cậu trai nhỏ kẹp chặt đùi bị dương vật thô to nóng bỏng của gã đàn ông chà chà cọ cọ. Gã cạ lỗ thịt của em trước, để nước dâm phun gã ướt nhẹp rồi mới cạ đùi em, da thịt cả hai bóng lưỡng ánh nước.

Mẹ kiếp.

Gã sướng muốn chửi thề.

Dương vật co giật càng lúc càng to lên, đầu khấc như có như không đôi lúc chọc vào miệng lỗ thịt khít rịt.

- Vợ ơi, anh cạ vào lỗ có được không? Nơi này của em dễ chịu lắm.

JungKook sướng rơn nhưng vẫn lắc lắc đầu, cậu vẫn sợ đau, trước giờ chưa từng bị ai chạm qua, xấu hổ đỏ cả người.

Bầu vú hồng hào đầy vết hôn cắn khiêu gợi ngay trước mắt gã được ánh trăng soi rọi. Tiếng rỉ rên ngọt nị của em vỗ về bên tai, lại thêm chất dẫn dụ vanilla khiến người ta say đắm ngất ngây.

Kim Taehyung không nhịn nổi nữa, quy đầu to bự chèn lên lỗ thịt bé xíu chầm chậm dùng lực hông đẩy vào.

- Vợ ơi, vợ ơi, anh xin lỗi.

Nó cũng không đau như em nghĩ, em co quắp người, thấy xúc cảm bên dưới căng chặt, khó khăn mở miệng ngậm lấy đồ vật to lớn, sau đó huyệt thịt nhỏ hẹp từng chút từng chút bị nong rộng ra hút chặt lấy hình dáng thứ đàn ông nóng bừng đó.

- A hức... anh, Taehyungie, chậm chút...

Động huyệt trước đó đã bị Alpha liếm cho mềm rục cả ra, phun nước ồ ồ, đương nhiên đã giảm đau đáng kể. Chỉ đợi em nhỏ quen dần với kích thước dương vật bên trong, gã ngay lập tức tiến công, không nhẫn nhịn được nữa rồi, nhịn nữa sẽ chết mất.

Cơ thể Omega mềm mại tuy nhạy cảm nhưng luôn thích ứng rất nhanh, em bị cuốn theo xúc cảm dồn dập của gã. Mơ mơ hồ hồ bị gã ăn sạch sành sanh, từng cú thúc hông mạnh mẽ đều vào sâu thật sâu, gã siết lấy eo em, vững vàng chiếm lấy em.

Càng lúc gã càng mất kiểm soát, hành động theo bản năng, suy nghĩ theo bản năng. Lực đạo cũng không làm chủ được, hung hăng hôn em, làm tình với em, bắt nạt em. Cuồng nhiệt, hoang dã như thú đói, đầu óc không còn minh mẫn.

Taehyung nghĩ lại chuyện lúc chiều, giờ đây em tự bắt được cá, đổi cá lấy thứ em cần, ăn uống đầy đủ, chơi đùa vui vẻ, làm quen hàng xóm. Em còn muốn chia phòng, không muốn ngủ chung giường với gã.

Giống như, giống như không có gã, em vẫn sống rất tốt.

Vậy nếu như có một ngày, em không cần gã nữa...

Thế là gã lại càng thúc hông mạnh bạo, gã không cam tâm, đôi mắt trong đêm tối sáng rực lên như thú săn mồi nhìn chằm chằm vòng bảo vệ tuyến thể của em.

Jeon JungKook hết bấu vào giường lại bấu vào bắp tay gã, cơn đau và khoái cảm dạt dào đan xen nhau, bụng em, nơi giao hợp nóng ran. Cả cơ thể yếu mềm run run rẩy rẩy mặc gã khát khao hừng hực. Đầu mũi em tràn ngập mùi gỗ đàn hương cuồng nhiệt lại an toàn, vững chắc vô cùng.

Cuộc đời Kim Taehyung từ khi sinh ra đến nay chưa bao giờ gã khao khát muốn chiếm hữu thứ gì đến vậy. Gã làm liều, hôn khắp cơ thể nhỏ nhắn yêu kiều của em, hôn lên cổ em.

Gã.

Cắn nát cái vòng!!
8

Gáy em non mềm trắng mịn, tuyến thể trinh nguyên vô cùng gợi cảm. Rốt cuộc gã cuồng nhiệt cắn mạnh lên nó, hoàn toàn đánh dấu em làm của riêng.

Em là vợ gã.

Là Omega bé bỏng trân quý của gã.

Không thể để ai cướp được!!

Jeon JungKook rên rỉ lớn tiếng, đau quá, em khóc, gỗ đàn hương nồng ấm như có ngon lửa thiêu đốt bùng nổ mùi thơm xộc thẳng lên đại não. Cơ thể em co giật liên hồi, mút chặt lấy gã, cảm nhận dòng tinh dịch nóng rực mãnh liệt bắn đầy bụng mình.

Nóng bừng bừng.

Nhiều nữa.

Quá nhiều, căng cứng cả bụng mềm nhỏ xinh.
3

Em thút tha thút thít trong vòng tay gã, gã lúc này mới bình tĩnh đôi chút dịu dàng liếm những giọt nước mắt của em, hôn hôn em, an ủi em, hít hà mùi hương của em, rúc đầu vào hõm cổ em thủ thỉ.

- Hửm? Vợ ơi, Omega của anh ơi, em đừng thương người khác nhé?
3

...

2

1

Lêu lêu mấy người 2 ngày rồi mới được xem "nhà tù chái tym" cụa OTP -))))
5



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện