Nguyên Sơ đứng trong bóng tối, yên lặng nhìn mọi thứ diễn ra trước mắt.
“Hoắc Doãn, xin lỗi, tôi không thể trở về cùng anh được.” Cách sơn động mấy chục mét, một người thanh niên chừng hai mươi tuổi nét mặt u buồn nhìn người đàn ông đang ngăn cản dị thú.
“Quý Minh, tại sao?” Người đàn ông cả người đẫm máu, cổ họng khô khốc tức giận hỏi.
“Đất nước của chúng ta đã hết hi vọng rồi.” Quý Minh đau buồn nói.
“Lãng phí thời gian tìm cách cứu chữa, còn không bằng tìm con đường khác để đi.”
“Tìm con đường khác?” Hoắc Doãn dùng hết sức lực của mình, giống như một bức tường đồng vách sắt ngăn chặn trước mặt dị thú, ngăn cản nó tiến lên, “Con đường khác mà anh nói chính là phản bội đất nước của mình?”
“Tôi không có phản bội!” Quý Minh quát lớn, “Tôi chỉ lựa chọn một con đường phù hợp với mình mà thôi.”
Hoắc Doãn nhếch môi giễu cợt, vết máu đỏ tươi chảy xuống trán và khóe mắt, đôi mắt sâu thẳm lộ ra sự thất vọng và đau khổ sâu sắc.
“Quý Minh, đừng nói nhảm nữa, mau đi thôi.” Một người đàn ông tóc vàng cách đó không xa lớn tiếng nói: “Cốt Thứ Hoa Đằng quá mạnh, Hoắc Doãn không chống đỡ được bao lâu nữa đâu.”
Quý Minh nhìn Hoắc Doãn thật sâu, sau đó dứt khoát xoay người rời đi.
“Quý Minh!” Thân thể Hoắc Doãn bị mấy cái dây leo đâm thủng, không trốn được, cũng không còn sức để đánh trả.
Nếu Quý Minh và những người khác ở lại cùng anh kề vai chiến đấu, thì có lẽ còn có hy vọng chiến thắng, nhưng sự phản bội của Quý Minh khiến sự hi sinh của anh không còn chút ý nghĩa nào.
“A —” Hoắc Doãn không cam lòng gầm lên một tiếng, dùng hết sức lực, đạp hai chân, giống như một viên đạn có gai khắp người lao vào cái miệng lớn của Hoa Đằng.
Cái miệng lớn của Hoa Đằng nhanh chóng khép lại, dây leo điên cuồng nhảy múa chậm rãi ngừng chuyển động, lâm vào yên tĩnh quỷ dị.
Lúc này Nguyên Sơ bước ra từ trong bóng tối, ánh mắt lấp lóe, tựa như đang chờ gì đó.
Cô đã đi theo đội ngũ này bảy ngày, cho đến tận giờ phút này, cô luôn rất khiêm tốn, không có chút cảm giác tồn tại nào.
Nguyên Sơ cũng không phải là con người chân chính, cô đến từ cõi hư vô, giữa vũ trụ Hồng Hoang, dần sinh ra ý thức của bản thân, nhìn thấy vạn vật phát triển mạch lạc, thay đổi quỹ đạo của vận mệnh.
Có được năng lực mạnh mẽ như thế khiến cô trở thành một tồn tại giống như “bug”, không được Thiên Đạo chấp nhận.
Vì sống sót, cô nhất định phải gom đủ sức mạnh để chống lại Thiên Đạo - thứ đó là “số mệnh”.
Trong vũ trụ có rất nhiều tiểu thế giới, mà mỗi tiểu thế giới có rất nhiều “số mệnh chi tử”.
Bọn họ thường có tài năng siêu phàm trong một lĩnh vực nào đó, có thể hóa nguy thành an, tìm được đường sống trong cõi chết, bước lên đỉnh cao của cuộc đời, thành tựu sự nghiệp to lớn.
Nhưng, trong quá trình trưởng thành của “số mệnh chi tử” sẽ gặp rất nhiều trở ngại và khó khăn, chỉ khi vượt qua tất cả mới có thể đạt được viên mãn và thoát khỏi Thiên Đạo.
Nếu không, số mệnh của bọn họ sẽ bị Thiên Đạo cướp đi, cuộc đời vĩnh viễn bị thao túng.
“Số mệnh chi tử” thoát khỏi Thiên Đạo sẽ có được lĩnh vực của mình, không dễ dung nạp ngoại vật.
Nguyên Sơ chỉ cần tìm “số mệnh chi tử” khi họ còn chưa cường đại, thành lập liên hệ với bọn họ, cùng bọn họ trưởng thành, bảo vệ mạng sống của bọn họ, chia sẻ số mệnh với bọn họ.
Tuy nhiên, cô không thể tùy tiện ra tay giúp đỡ, bởi vì nhất cử nhất động của cô có thể gây chú ý với Thiên Đạo.
Hoắc Doãn chính là “số mệnh chi tử” mà Nguyên Sơ đã lựa chọn của thế giới này.
Anh đến từ hành tinh Lam, một tinh cầu bị khai thác quá mức, gần như sắp sụp đổ.
Tinh cầu này chịu ảnh hưởng của phóng xạ, đang cận kề bờ vực diệt vong.
Cho đến hơn trăm năm trước, đội thăm dò vũ trụ phát hiện một tinh cầu kỳ lạ.
Tinh cầu này có ý thức của chính nó, có thể tạo ra các “sự sống” không thể tưởng tượng được.
Chỉ cần đánh bại những “sự sống” này, thì có thể lấy được kỹ thuật và năng lực tương ứng, giống như nhặt vật phẩm khi giết quái trong trò chơi vậy.
Người của hành tinh Lam gọi tinh cầu này là “Hành tinh Tạo Vật”, nơi đây không chỉ có những loại thực vật đặc biệt có thể chống lại bức xạ mà còn có công nghệ sinh học rất cao cấp, có thể cải thiện rất nhiều môi trường của hành tinh Lam, khiến nó bước vào một giai đoạn phát triển mới.
Thế nhưng, bên ngoài của hành tinh Tạo Vật có một vành đai ngăn cách rất kỳ lạ, chỉ có các “vật sống” mới có thể đi qua và không thể mang theo bất cứ đồ vật gì không thuộc về hành tinh này, và trong quá trình đi qua, “vật sống” sẽ bị cải tạo một cách thụ động để nó có thể thích ứng với hoàn cảnh của hành tinh Tạo Vật, nhưng loại cải tạo này chỉ có 50% tỷ lệ thành công, sống hay chết, sàng lọc tốt hay xấu, không thể đi đường tắt, vô cùng tàn khốc.
Vì sự sống còn của hành tinh Lam, thế lực khắp nơi chọn cách ăn được cả ngã về không, định kỳ lựa chọn một nhóm người đến hành tinh Tạo Vật, thu thập thông tin, công nghệ, khoáng sản, vật liệu, động vật và thực vật để cải thiện và phát triển hành tinh Lam.
Vành đai ngăn cách là cửa ải đầu tiên, người hành tinh Lam vượt qua thành công sẽ được kích phát tiềm năng trên diện rộng, nhận được các thuộc tính năng lượng khác nhau.
Tuy nhiên, thứ tiếp theo bọn họ phải đối mặt đó là vô số sinh vật kỳ lạ trên hành tinh Tạo Vật.
Động vật, thực vật, ma quỷ, máy móc, nguyên tố hóa học,… tất cả đều có khả năng trở thành dị thú cường đại.
Người hành tinh Lam nếu muốn trở về cố hương thì nhất định phải lấy được không gian hạch trên người dị thú hệ không gian, chỉ cần có được không gian hạch thì có thể tự do qua lại giữa hai tinh cầu.
Nhưng không gian hạch rất ít ỏi, một số người cực kỳ may mắn mới có thể tìm được trong vòng một hai năm.
Cho nên, mỗi người hành tinh Lam sống sót rời khỏi hành tinh Tạo Vật đều sẽ trở thành nhân tài khiến nhiều thế lực tranh đoạt.
Hoắc Doãn đến từ Hoa Quốc, đất nước này nhiễm phóng xạ nghiêm trọng nhất, tài nguyên khô kiệt, bệnh tật, tử vong ở khắp nơi, mấy thập kỷ gần đây, tỉ lệ trẻ sơ sinh chào đời giảm xuống rất nhiều, dân số từ bảy trăm triệu giảm xuống chỉ còn bốn trăm triệu người.
Đáng sợ nhất chính là, sức đề kháng của trẻ con rất kém, tỷ lệ bị nhiễm phóng xạ lên tới 80%, phần lớn đều không thể sống đến tuổi trưởng thành.
Hoa Quốc lâm vào nguy cơ diệt vong và khủng hoảng kéo dài, trong tình huống đó Hoắc Doãn trở thành một trong những người tiên phong đến hành tinh Tạo Vật.
Anh bị nhiễm phóng xạ vào năm 14 tuổi, mắc bệnh nan y, bị đe dọa bởi cái chết, anh và mười mấy đứa trẻ giống như thế cùng nhau đến hành tinh Tạo Vật, tìm kiếm một cơ hội sống sót.
Lúc ấy, chỉ có bảy người thuận lợi vượt qua cải tạo, bọn họ thoát khỏi sự uy hiếp của bệnh tật, đồng thời gánh trên vai trách nhiệm nặng nề.
Thực vật trên hành tinh Tạo Vật có thể chống lại bức xạ, nhưng chỉ có một số ít có thể sinh trưởng