Hoắc Doãn ra hiệu, Sab tàn hình đi vào, tìm kiếm bóng dáng của con quái tinh anh cấp 12 kia, và theo dõi chặt chẽ hành tung của nó.
Hoắc Doãn dẫn theo Nguyên Sơ đi dạo một vòng quanh thác nước, tìm hiểu địa hình, làm quen với hoàn cảnh.
Ở đây tập trung một đàn dị thú hệ thực vật, dị thú hệ khác tất nhiên sẽ trốn đi.
Một tiếng sau, Sab gửi tin nhắn đến: [Không tìm được.]
Hoắc Doãn nhíu mày, không nói gì, chỉ bảo hắn tiếp tục để ý.
Nguyên Sơ lẳng lặng đứng bên cạnh anh, trên vai là một con Toàn Cơ Điệp đang đậu, cánh nó khẽ rung, dường như có chút ánh huỳnh quang.
Lúc Sab gửi tin nhắn đến, cô nhìn thoáng qua phương hướng dẫn đến thành phố Pandora.
Thành phố Pandora là thành phố đầu tiên có ý thức và trí tuệ trên hành tinh Tạo Vật, nó đã thừa hưởng khoa học kỹ thuật của con người và truyền thông liên lạc là một trong số đó.
Tất cả các tín hiệu trong khu số 3 đều nằm dưới sự giám sát của nó.
Song song với đó, nó cũng thừa kế một phần ý thức của hành tinh Tạo Vật, đồng thời trở thành người bảo vệ kiêm giám sát, trên cơ bản nó sẽ không can thiệp vào quá trình chọn lọc tự nhiên.
Trừ khi con người phá vỡ sự cân bằng, sử dụng vũ khí gây ô nhiễm cao, và âm mưu xâm nhập vào thành phố, tất cả những thành phần đó đều sẽ bị thành phố Pandora tấn công ngược trở lại.
"Theo tình báo của Mê Lộc, quái tinh anh kia là một cây nắp ấm khổng lồ, có màu sắc rực rỡ, cho nên nó rất bắt mắt." Hoắc Doãn nói với Nguyên Sơ trong khi đang quan sát xung quanh.
Nguyên Sơ: E hèm, nó không phải cây nắp ấm đâu.
"Nếu không thể xác định được vị trí chính xác của con quái tinh anh kia, thì chúng ta không được hành động thiếu suy nghĩ."
Nguyên Sơ ngước mắt nhìn bụi cây cách đó không xa.
Hoắc Doãn nhìn theo tầm mắt của cô, chỉ thấy vài cái lá cây rơi xuống.
"Tiểu Sơ, có phải em phát hiện được cái gì không?"
"Không có gì." Loa truyền lời Túc Mạch không có ở đây, Nguyên Sơ không thể tiết lộ điều gì được.
Hoắc Doãn nhìn cô, trong lòng mơ hồ có một suy đoán.
Năng lực của cô có lẽ có hạn chế nào đó, không thể thi triển trực tiếp.
Nhưng không sao cả.
miễn là cô vẫn luôn ở bên cạnh anh.
Sau khi tìm hiểu địa hình, Hoắc Doãn dẫn Nguyên Sơ về nơi cắm trại.
Sab lợi dụng khả năng tàng hình của mình để lắp camera khắp mọi ngóc ngách ở khu vực đó, tất nhiên camera là do khí giới sư Giang Bằng Phi cung cấp.
"Có hình ảnh rồi kìa." Phong Trần Tú chỉ vào màn hình với vẻ mặt hưng phấn.
Mọi người tập trung lại một chỗ, cẩn thận kiểm tra các góc quay của camera.
Lấy di tích làm trung tâm, bán kính từ 4 đến 5 km nằm trong phạm vi bị theo dõi.
Sắc mặt của Hoắc Doãn nghiêm túc, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng, hai tay đặt trên đầu gối, giống như một con mãnh thú đang đang chờ con mồi dâng đến cửa.
Cách đó mấy trăm dặm, 20 đến 30 tiến hóa giả tụ tập lại, trên người mỗi người đều đeo huy hiệu của Hoa Quả Thụ.
"Mê Lộc, đội trưởng nói gặp nhau ở đây sao?"
"Phải."
"Khu số 3 thật sự sẽ xuất hiện rất nhiều dị thú hệ thực vật à?"
"Dị thú hệ thực vật cũng sẽ tập trung thành bầy sao? Thật sự rất hiếm thấy."
"Không biết chúng ta có đối phó được không?"
"Thực vật sư duy nhất của đội chúng ta đã phản bội rồi, có cần thiết phải mạo hiểm thu thập nguyên hạch hệ thực vật không?"
"Nhắc tới con sói mắt trắng đó làm gì? Nghe tên hắn là thấy mắc ói rồi."
"Nói một chút về chị dâu đi? Có ai từng gặp chưa vậy?"
"Không có, có lẽ người mà lão đại gặp sau khi xảy ra chuyện kia."
"Tôi rất có hứng thú với dị năng của cô ấy, lần này rốt cục cũng có cơ hội được gặp mặt rồi."
"Còn có cả Túc Mạch nữa, lúc tôi xem video kia thì nhiệt huyết sôi trào, không biết loại phối hợp chuẩn xác tinh tế đó làm sao mà làm được."
...
Cả đám người phấn khởi trò chuyện, tràn đầy mong chờ đối với lần hành động này.
Lúc này, một đội viên cảnh báo: "Cẩn thận, có một đám người đang đến gần đây."
Mọi người im lặng ngay lập tức và cảnh giác nhìn chằm chằm một hướng.
Không lâu sau, một đội 20 người xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, đối phương liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó tiếp tục chạy về hướng khu số 3.
"Là người của chiến đội Lưu Ly."
"Ủa lạ vậy, chẳng phải Mê Lộc nói chỉ có chúng ta biết về tin tức này thôi sao?"
Mê Lộc âm trầm nhìn bóng lưng rời đi của đám người kia, trong lòng thầm nghĩ: Tin tức thật sự bị rò rỉ ra ngoài sao? May mà bọn họ không tiết lộ vị trí cụ thể, nếu không thì phiền to.
Tuy nhiên, anh ta chưa yên tâm được bao lâu thì ngay sau đó liền xuất hiện liên tiếp vài đội ngũ.
Có đội mà bọn họ biết, cũng có đội bọn họ không biết, ít nhất cũng khoảng mấy trăm người.
Mê Lộc sầu muốn chết, tình báo bí mật gì chứ, lẽ nào mọi người đều biết hết rồi sao?!
Anh ta thông báo tình hình này cho Hoắc Doãn, chờ anh ra quyết định.
[Đừng chủ động gây sự với bọn họ, bảo toàn thực lực, tôi sẽ đến ngay.
(Hoắc Doãn)]
Đối với nhiệm vụ lần này, mục tiêu chính của Hoắc Doãn không phải thu thập nguyên hạch hệ thực vật mà là dụ Quý Minh xuất hiện.
Những đội ngũ ngoại lai này, hơn một nửa là sự giúp đỡ của anh.
Vì càng nhiều người đến, xác suất Quý Minh tự mình mò tới sẽ càng lớn.
Hoắc Doãn không muốn gây sự, không có nghĩa là những khác cũng "yêu hòa bình" như anh.
"Đó là Hoa Quả Thụ có phải không?" Một người đàn ông cao lớn đeo huy hiệu Cửu Tiêu từ xa nhìn về hướng đóng quân của Hoa Quả Thụ, vẻ mặt gã tỏ vẻ khinh thường.
"Vâng ạ, có tổng cộng 23 người." Người đàn ông thấp bé bên cạnh đáp lời.
"Có ít người như vậy, chẳng biết Hành Khúc kiêng dè cái gì nữa, trực tiếp ra tay đi."
"Nghe nói thực lực của thành viên Hoa Quả Thụ đều rất mạnh."
Người đàn ông cao lớn cười lạnh một tiếng: "Chỉ nghe nói thôi mà, có ai tận mắt nhìn thấy đâu? Đội trưởng của bọn họ không có ở đây, chúng ta có 30 người, giờ qua đó "luyện tập" với bọn họ chút đi."
"Chuyện này..."
Không đợi cấp dưới trả lời, người đàn ông cao lớn vung tay lên, phát lệnh chiến đấu.
Bên kia, một thành viên Hoa Quả Thụ nói: "Các anh em, hình như có một đám ngu đần đang xông về phía của chúng ta."
"Bỏ chữ hình như đi." Mê Lộc lấy vũ khí ra, hô to: "Chuẩn bị ứng chiến."
23 vs 30, hỗn chiến bắt đầu.
Vốn tưởng rằng sẽ là một trận chiến kịch liệt, ai ngờ lại là một cuộc truy sát một chiều.
Thành viên Hoa Quả