Những ngày ở trong bệnh viện người của Lục Thẩm Quân canh giữ nghiêm ngặt giống như Phụ hoàng hay giam lỏng cô trong tẩm cung vậy.
Chỉ khác là bây giờ cô không phải công chúa tùy hứng có thể thích làm gì thì làm nữa, mọi hành động lời nói của cô trong mắt người khác càng tô đậm thêm một chữ "điên".
Mấy ngày đầu Diệp Ly Lạc tức giận như muốn phá tung tất cả.
Trong đầu cô chỉ nghĩ đến chuyện phải trốn ra ngoài, cô muốn trở về hoàng cung của mình, cô muốn biết phụ hoàng, mẫu hậu của mình sao rồi, kế hoạch phản loạn của Tam ca có thất bại không.
Mỗi ngày ở đâu đối với một công chúa như cô thật kinh khủng, mọi thứ nhìn vào trong mắt điều trở lên kì quái khiến cô không tài nào thích ứng được.
Những người trong nơi này thường hay nhìn cô với ánh mắt khó hiểu, lại như kì thị làm cô cảm thấy rất sợ hãi.
Mỗi ngày đều bị những người mặc đồ trắng được gọi là "bác sĩ" hỏi những câu hỏi đầy kì quái, Diệp Ly Lạc cho dù không điên cũng muốn hóa điên luôn.
Nhưng sau khi ở một mình Diệp Ly Lạc đã bình tĩnh lại, cô ngẫm lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra.
Hoàng cung có phản loạn, Tam ca chính là chủ mưu ban cho cô cái chết thê thảm, vạn tiễn xuyên tim mà trước giờ cô chưa từng nghĩ đến.
Rồi khi mở mắt ra ở một nơi xa lạ, những con người xa lạ, mọi thứ điều xa lạ, giống như...!Diệp Ly Lạc cố gắng hình dung.
"Đúng rồi là giống như ở một đất nước khác, không phải là ở một thời đại khác mới đúng."
Không có hoàng đế, hoàng hậu, công chúa, hoàng tử, quan viên gì cả.
Không có có chế đế quân chủ như trước đây, không có chuyện nam nhân được tam thê tứ thiếp.
Cũng có thân phận công chúa cao sang, người người phải nghe lệnh.
Cuối cùng Diệp Ly Lạc đã chấp nhận việc hiện tại mình không còn thân phận trước đây mà chỉ là một người phụ nữ bình thường đã có chồng được người khác gọi là: Thiếu phu nhân.
Cô cũng không biết may hay rủi nữa, ở đây không có đặc quyền giống như của một công chúa nhưng lại có đặc quyền của một người phụ nữ hiện đại, sinh mệnh cũng không còn hoàn toàn phụ thuộc và nam nhân như ở Đông Vũ.
Và quan trọng hơn là cô được sống lại một lần dù cho thân phận đã thay đổi.
Diệp Ly Lạc cũng ý thức được nếu mình còn nói những cái thời phong kiến trước mặt nhưng con người này sợ là cả đời cô cũng sẽ bị nhốt ở đây, vì vậy cô bắt đầu kiềm chế bản thân, mặc dù đôi khi cái tính công chúa lại phát tác.
Cô học theo những người ở đây cách nói năng, làm việc sao cho không bị coi là "quái dị".
Điều này làm Diệp Ly Lạc vất vả vô cùng.
Mấy ngày hôm sau người đàn ông lúc đầu cô thấy đã đến bệnh viện gặp cô.
Diệp Ly Lạc cũng coi như không quá ngu ngốc, cô