Ngày tháng trôi qua thật nhanh, mới đây đã hết một năm.
Hôm nay là giao thừa, mọi người ai ai cũng vui mừng đón chào năm mới sắp đến.
Cái lạnh qua đi, cái ấm áp đặc trưng của mùa xuân khiến cây cỏ, hoa lá điều căng tràn sức sống, xinh đẹp, rực rỡ đua nhau khoe sắc.
Trong cái không khí đón tết sắp đến, ấy mà Triệu Lan Vy lại định đi ngủ, nhưng Trác Duệ Quân không cho, hắn lại lôi cô lên sân thượng muốn cùng cô ngắm pháo hoa với hắn.
Cô ngồi trên ghế sofa ngáp dài ngáp ngắn.
Dường như khi con người ta càng trưởng thành thì tết lại càng chẳng thấy vui nữa thì phải?
Trác Duệ Quân thì cứ đứng đó liên tục nhìn vào đồng hồ của mình.
12 h đêm.
" Vy…đừng ngủ nữa, dậy đi." Trác Duệ Quân kéo người cô đứng dậy, không cho cô ngủ nữa.
Bỗng dưng, lúc này pháo hoa được bắn lên, sáng rực cả bầu trời đêm, từ trên sân thượng có thể thấy được pháo hoa ở trong thành phố rất rõ.
Vậy là đã hết một năm rồi!
Triệu Lan Vy cũng không buồn ngủ nữa, mà đứng ngắm nhìn pháo hoa.
" Vy, lại đây anh bế em lên xem pháo hoa." Hắn nở một nụ cười yêu chiều, dang rộng vòng tay ra háo hức chờ đợi.
Nhưng cô vẫn đứng im lặng, không bước về phía hắn, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn pháo hoa, giả vờ như không nghe thấy hắn nói gì.
Trác Duệ Quân vẫn không chịu bỏ cuộc, mà từ từ bước về phía cô, rồi bế cô lên.
" Em đã thấy pháo hoa chưa?" Hắn nhỏ giọng hỏi.
Cô vẫn không trả lời hắn …
Vào đúng thời khắc này một năm trước cô cũng ở đây cùng hắn ngắm pháo hoa, vào đúng một năm sau cô cũng ở đây cùng hắn ngắm pháo hoa như cảm giác đã không còn giống như lần đầu nữa rồi.
Một lúc sau cô mới lên tiếng.
" Pháo hoa vẫn rực rỡ như thế, nhưng tiếc là nó không còn đẹp nữa rồi!"
Bông pháo hoa khi được bắn lên bầu trời thật sự rất đẹp, rất rực rỡ, rực rỡ đến nỗi màn đêm u tịch vẫn không thể che đậy nó được, nhưng dù đẹp đến mấy thì cũng phải lụi tàn mà một khi đã lụi tàn rồi thì sẽ không thể nào có thể toả sáng như lúc ban đầu được nữa.
Cũng giống như tình yêu vậy, một con người có thể vì tình yêu mà tồn tại cũng có thể vì tình yêu mà mất đi.
Tình yêu luôn là thứ tình cảm mãnh liệt đến thế đấy, nhưng một khi lừa dối xuất hiện, lòng tin bị phá vỡ thì tình cảm cũng vỡ tan theo, dù thế nào đi chăng nữa thì tình yêu ấy sẽ chẳng thể nào nguyên vẹn như lúc ban đầu được nữa rồi.
Cô cúi xuống nhìn hắn, ánh mắt cả hai chạm vào nhau.
" Bà xã! Chúc mừng năm mới." Hắn nói.
Triệu Lan Vy chưa kịp phản ứng gì thì Trác Duệ Quân để tay sau gáy cô, ghì xuống để đôi môi hai người chạm vào nhau, cô đẩy hắn ra nhưng không tài nào đẩy được.
Nụ hôn kéo dài rất lâu, đến khi Triệu Lan Vy sắp bị rút cạn không khí, hắn mới không đành lòng mà buông cô ra.
Hắn quyến luyến ôm cô vào lòng.
Ôm cô một lúc, rồi hắn nói.
" Anh thật sự đã yêu em, yêu rất nhiều, rất nhiều rồi ….phải làm sao đây?"