Thời Nhiễm quay lại phòng làm việc, cô vốn dĩ không muốn để ý đến Hạ Thư, bởi vì công việc quá nhiều cô đã nói sơ qua chuyện tạo thương hiệu mới và người quản lý của thương hiệu T&N mà hôm nay chính là ngày chụp ảnh của T&N do Dương Lạc là người mẫu ảnh.
Cô không liên lạc được với cô nàng, liền nhíu mày, cánh cửa phòng đột nhiên bị mở ra, cô ngẩn đầu theo phản xạ mà nhìn lên, chỉ thấy Hạ Thư khó chịu bước vào.
Cô ta đứng khoanh tay trước mặt cô, thái độ hóng hách, chuyện lúc trưa còn chưa đủ sao? bây giờ còn muốn đến đây gây sự với cô.
“ Thời Tiểu Thư đúng là mặt dày thích đeo bám người khác nhỉ? muốn làm tiểu tam chen chân vào chốn hào môn sao? ” Đôi mắt cô ta đầy sự ganh tị, chán ghét nhìn cô không chớp mắt như muốn nhai tươi nuốt sống cô vậy.
Cô vắt chéo chân, ngã người dựa vào ghế làm việc ung dung nhìn cô ta, Thời Nhiễm cô chỉ sợ Cố Viễn Thần mở miệng gi3t chết người, chứ chưa từng bị ai đe doạ bởi vì người sếp sau Cố Viễn Thần là cô.
“ Nhìn tôi giống thiếu tiền? Hạ Tiểu Thư cũng phải nhìn lại xem ai là người bị đạp xuống hồ ”
Hạ Thư nghe cô nhắc lại chuyện bị Cố Viễn Thần giữa thanh thiên bạch nhật mà đá tong xuống hồ trước mặt biết bao nhiêu người khiến cô ta không khỏi khó chịu, ánh mắt ganh ghét nhìn cô tựa như muốn lao vào cô mà cấu xé “ Thời Nhiễm cô đừng quá đáng, cô có tin tôi khiến cô bị đuổi khỏi công ty không? ”
“ Vậy cô cần tôi gọi anh của bạn trai tôi là Cố Bắc? hay gọi bạn trai tôi đến? nghe nói hai người đó không thích cô cho lắm ” Cô ung dung nhìn cô ta một chút sợ hãi cũng không có, thái độ dằn mặt của cô khiến Hạ Thư như muốn phát điên lên mà không làm được gì bởi vì ở đây là công ty.
Cô cúi đầu gửi một tin nhắn, sau đó lấy tờ giấy ở trong ngăn tủ của mình ra viết đơn xin nghĩ việc, khoé môi của Thời Nhiễm khẽ nhếch lên vô cùng xin đẹp, cô đứng dậy cầm theo tờ giấy.
Hạ Thư dõi theo không biết cô muốn làm gì chỉ có thể đứng ở phía sau khoanh tay nhíu mày.
Cánh cửa phòng làm việc của cô mở ra, Cố Viễn Thần bước vào bên trong sắc mặt anh xám xịt khó coi, nhìn cô chăm chăm trên tay vẫn còn cầm điện thoại.
Ánh mắt đen láy không chút cảm xúc nào liếc nhìn sang gương mặt gương gạo của Hạ Thư, tay anh nắm chặt lấy tay Thời Nhiễm không chịu buông trước mặt cô ta khiến cô ta càng cảm thấy căm phẫn hơn nữa.
“ Hạ Tiểu Thư không đến bệnh viện thú y khám bệnh, chạy đến chỗ bạn gái tôi làm gì? ” Giọng anh lạnh lẽo đến mức khiến người khác cảm thấy rùng mình đến mức muốn cầm lấy áo khoác