Lái xe về nhà, anh còn lái xe ghé vào trung tâm thương mại, nhưng hai người họ lại bịch mặt không muốn người khác nhìn thấy, cũng không muốn công khai mọi chuyện giữa bọn họ quá sớm.
Thời Nhiễm đi phía trước, nhưng thật ra cô nấu ăn có chút không ổn, lúc ở với Lạc Tử đều là tự hai người mua đồ ăn ngoài, còn Dương Lạc thì nấu ăn rất giỏi, anh đi phía sau cô cũng chăm chú chọn đồ ăn, anh lấy thịt bò, rau muống cùng với sườn cộng, lấy thêm một ít nguyên liệu khác.
Nhìn thấy cô đứng trước gian hàng trái cây, rất lâu anh mới đẩy xe đi đến, đôi mắt quét qua loại trái cây cô đứng nhìn chính là chery, anh vươn tay cầm lấy ba hộp bỏ vào xe đẩy.
“ Muốn thì lấy, nhìn cái gì? ”
Anh thật sự muốn chửi cô ngốc, nhìn anh giống không mua nổi cho cô lắm sao?
Cô nâng mắt nhìn anh, nụ cười vô cùng xinh đẹp gật đầu “ chỉ là em cảm thấy nó hơi đắc ” bình thường cô ăn sài rất tiết kiệm để tiền mua dụng cụ vẽ là nhiều.
“ Không thiếu tiền, em muốn bao nhiêu thì cứ tùy ý lấy ” Anh cốc vào đầu cô một cái nhẹ nhàng, rồi nắm lấy tay cô, bàn tay cô be bé tay anh có thể bao trọn cả bàn tay của cô khiến cô ấm áp vô cùng.
Lúc anh định lấy thẻ ra quẹt cô đã nhanh chóng dùng tiền mặt để trả, nếu để anh quẹt sẽ hiện tên lên mất, như vậy bọn họ giấu diếm làm cái gì nữa chứ, nhìn thấy cô hoảng vậy anh suýt chút đã bật cười.
Hai người họ chiều cao chênh lệch không nhiều, vô cùng xứng ngay cả đồ mặc cũng rất ăn khớp với nhau, dáng người chẳng khác nào người mẫu nổi tiếng, nhìn như vợ chồng son vừa mới cưới nhau vừa vui vẻ, người bên cạnh không nói quá nhiều chỉ nhìn một cái đã biết người kia muốn gì.
Lúc về nhà, Thời Nhiễm mệt đến mức tung tăng ngã lưng ra giường đầy mệt mỏi, anh đi phía sau cô, cẩn thận đặt dép lên kệ rồi lấy đôi dép bông mang đến giường cho cô.
“ Đi tắm ” Giọng anh nhẹ nhàng nhưng lại có uy lực, chỉ mới nghe xong cô đã bật dậy như cổ máy, gật đầu cất túi rồi lấy quần áo đi tắm.
Cố Viễn Thần tháo đai nịch áo ra, anh đeo tạp dề đứng ở trong bếp nấu ăn, anh học nấu ăn từ lúc đi học vì chỉ để sau này nấu cho Thời Nhiễm ăn, nhưng sau khi chia tay tần suất nấu ăn của anh không nhiều nữa.
Mái tóc anh có chút rũ xuống, càng khiến anh nhìn thêm quyến rũ không thôi, gương mặt không chút gốc chết, anh thái thịt bò, lặt rau rồi sau đó lại nấu lên một nồi nước sôi để nấu xanh sườn hầm.
Tuy không nấu ăn một thời gian dài nhưng vẫn rất thuần thục nha, bóng dáng anh ở trong bếp nấu ăn, kí/ch thích mắt nhìn của Thời Nhiễm đến mức cô lấy điện thoại ra chụp lại ảnh một tấm, rồi cười tủm tỉm một mình đi vào bên trong bếp.
Thời Nhiễm nghiên đầu, nhìn xem anh đang nấu cái gì, anh không quay đầu nhìn cô nhưng lại nhàn nhạt vang lên “ Đứng xa một chút, để bỏng tôi đánh chết em ”.
Nghe xong cô liền lùi lại mấy bước, không nhìn nữa đi đến bàn rót một ly nước, rồi cầm đến đưa đến trước mặt, tiện tay đút cho anh uống, Cố Viễn Thần cũng cúi đầu uống nước mà cô đưa đến.
Cầm lấy ly nước đi cất, cô lại quay vào bàn làm việc ngồi xuống ghế làm việc, cầm lấy điện thoại ra, chỉnh lại màu ảnh cổ điển một chút,