Trong vòng một buổi sáng, Thời Nhiễm đã nhận hơn trăm tin của nhân viên ở công ty, ngay cả Cố Viễn Thần ở bệnh viện cũng gọi điện cho cô.
Trên mạng được hai công ty lớn là Cố Thị và Hạ Thị tung ra những bản thiết kế giống hệt nhau chẳng khác là bao nhiêu, ngay cả màu cũng giống khiến một phen náo động.
Nhưng nhân viên Cố Thị không chịu thua nói Hạ Thị là đồ ăn cắp, thứ mà họ quan tâm nhất tại sao bản thảo lại bị tung ra ở Hạ Thị.
Rõ ràng với cách vẽ thiết kế này, chỉ có Thời Nhiễm làm được, bởi vì đó là điểm khác biệt.
“ Alo em nghe đây ” Hàng chân mày của cô nhíu lại đang lên mạng xem bài báo.
Cố Viễn Thần không quan tâm đến chuyện bị ăn cắp bản thảo, thứ anh sợ là cô không chịu được áp lực dư luận, cho nên muốn gọi điện đến an ủi bảo cô đừng lo lắng.
“ Tiểu Nhiễm! đừng lo tạm thời anh sẽ cho người xem lại, sau đó em đưa thêm bản thiết kế cho phòng marketing nhé ” Tất cả mọi chuyện gây thêm mệt mỏi cho cô, anh đều không muốn cô động vào.
Cô trầm mặc, không biết lý do, cái thứ nhất đây là lần đầu Cố Thị hợp tác với cô để tạo ra thương hiệu mới, lần trước hợp tác với những người khác đều không có xảy ra vấn đề.
Cổ phiếu đang tuột dốc không phanh khiến cô cảm thấy bản thân mình đã liên lụy đến công ty “ Không sao, tự em giải quyết được anh đừng lo ” nói xong cô cúp máy lập tức lái xe đến Cố Thị.
Đám nhà báo đã sớm chờ sẵn cô ở công ty rồi, bây giờ người của Hạ Thị cũng đến bảo công ty cô giải thích, nhưng tất cả mẫu đưa lên đều là bản chính tự tay cô vẽ, người khác sao có thể có được.
Cố Bắc cho người mở đường để Thời Nhiễm đi vào công ty, tất cả những người còn lại đều không được vào.
Tâm trạng của cô vô cùng phức tạp, người ở công ty tin chắc đó là bản thiết kế của cô, nhưng chênh lệch giờ đăng khiến, Hạ Thi đăng được cho nên khiến Cố Thị rơi vào viện tình nghi.
Sắc mặt của cô vô cùng khó coi, thứ cô sợ duy nhất chính là ảnh hưởng đến Cố Thị, đến lúc đó đừng nói là có thể xứng với anh, cô có khi ở dưới đáy xã hội không chừng.
Xem lại toàn bộ tài liệu, số file đã gửi kham khảo và toàn bộ số lần in ra để kiểm lại, nhưng kiểm thế nào vẫn không thấy được lỗ hổng.
Thời Nhiễm vừa bất lực vừa mệt mỏi, cô không thể thua được, cô nhất định phải tạo ra được thương hiệu T&N.
Lạc Tử liên tục nhận cuộc gọi từ các nhà đầu tư trong nước về việc thu hồi hợp tác lẫn tiền đầu tư cho bộ sưu tập của hai người họ, khiến cô nàng có nói muốn gãy lưỡi cũng không thể nào nói được.
Số lượng thu hồi tiền đầu tư ngày một nhiều, nếu cứ như vậy bộ sưu tập không thể hoàn thiện mà ngay cả trình diễn cũng không thể, vừa chuyện T&N còn đến chuyện của các nhà đầu tư, tất cả mọi thứ như đang cố dồn hai người họ vào đường cùng vậy.
Cô nàng gọi điện cho Thời Nhiễm.
Đầu dây bên kia mất một lúc lâu mới nhấc máy “ Tớ nghe đây ”
“ Tiểu Nhiễm, những nhà đầu tư cho bộ sưu tập đã thu hồi tiền, và không đầu tư nữa hiện tại chẳng còn được mấy người nữa đâu ” Giọng điệu của Lạc Tử vừa lo lắng, vừa mệt mỏi khi cùng lúc giải quyết quá nhiều chuyện.
Lần này Thời Nhiễm như bất động, cô dường như thật sự chìm vào bế tắc không biết tại sao đột nhiên đầu óc của cô trở nên trống rỗng.
Tất cả lọi thứ diễn ra quá nhanh, cô thật sự