Trans by Axianbuxian12
Cố Mậu Hành và Ninh Lục Ly đương nhiên không rảnh để ý chuyện trong bình luận, sau khi chọn địa điểm thì hai hai người đi thẳng tới địa điểm nhiệm vụ.
Tuy nói đã qua 10 năm, trường học có mở rộng thêm về phía bắc, nhưng những khu cũ ngày trước không thay đổi quá nhiều.
Phần ghi hình chính cũng là ở bên này.
Ninh Lục Ly và Cố Mậu Hành đi thẳng về phía lầu dạy nghệ thuật, quen đường quen nẻo tìm tới phòng âm nhạc, tốc độ cực nhanh thậm chí anh camera phia sau cũng không theo kịp.
Sau khi tới cửa phòng học cũng không cần phân công ai ở trong phòng học ai đi tìm đồ.
Ninh Lục Ly không nói hai lời đẩy cửa bước vào.
Đây là phòng piano, hồi còn ở Ngũ Trung đây là nơi Ninh Lục Ly quen thuộc nhất.
Đàn piano ở trước nhất thường là giáo viên dùng.
Nhưng khi Ninh Lục Ly học ở đây, anh là trợ thủ cho giáo viên âm nhạc, số lần sử dụng cây đàn piano này là không ít.
Có điều bây giờ không phải là lúc nhớ chuyện xưa, Ninh Lục Ly nhìn quanh một vòng, tìm kiếm manh mối để ở trong phòng.
Vòng này thử thách mức độ ăn ý của cộng sự, manh mối trong phòng để rất đơn giản và thô bạo.
Trên cái bàn bên cạnh có một cái hộp, bên trên dán nhãn từ 1 đến 5.
Ninh Lục Ly tiến tới cầm cái hộp lên xem và phát hiện ra chỉ có hộp số 1 là có thể trực tiếp mở ra, những hộp còn lại đều bị khóa.
Tấm thẻ đặt bên cạnh viết rõ cách thức mở 5 chiếc hộp này.
Chìa khóa mở hộp thứ 2 giấu ở một góc trong trường học, thông tin địa điểm nằm trong hộp số 1, trong hộp thứ 2 là địa điểm chìa khóa hộp số 3, cứ như vậy, bên trong hộp cuối cùng mới là thẻ manh mối nhiệm vụ.
Cách mở hộp đúng là không cần dùng tới cái đầu, chỉ là truyền đạt thông tin và chạy mà thôi.
Thế nhưng khi không thể sử dụng ngôn ngữ và chữ viết thì nhiệm vụ này trở nên cực kỳ khó khăn.
Nhìn phần bình luận đầy ưu phiền là biết.
"Tổ tiết mục là ma quỷ à, giao lưu không lời lại còn tận 4 lần mới lấy được thẻ manh mối tiếp theo."
"Xong rồi, Bệ hạ chắc chắn kẹt cửa này rồi, nói không chừng phải từ bỏ nhận trừng phạt thời gian..."
"Không phải Ninh Lục Ly là nhạc sĩ à, viết bài hát rồi cho từ khóa manh mối vào không phải là được à?"
"Bạn cho rằng tổ tiết mục có thể bỏ qua cái lỗ hổng này à, quy tắc nói là không được giao lưu bằng ngôn ngữ, hát chắc chắn cũng không được..."
Phần bình luận còn đang lo lắng thay cho đôi cộng sự này, Ninh Lục Ly thì đã ngồi xuống trước cây piano.
Anh chơi một vài bài đơn giản, mỗi bài đều đánh một đoạn nhỏ, ghép những chữ cái đầu tiên trong tên mỗi bài hát là ra địa điểm giấu chìa khóa.
Trong bình luận có người xem học âm nhạc nhanh chóng nhận ra huyền cơ giấu trong mỗi bài nhạc.
"Nếu là một ca sĩ ghép đội với Ninh Lục Ly thì hạng mục này dễ như trở bàn tay.
Đáng tiếc lại gặp phải Cố Mậu Hành..."
"Haiz, khi Ông trời tạo ra Bệ hạ đã cho anh ấy tất cả, sau đó lấy đi tế bào âm nhạc của anh."
Ngay khi tất cả fan của Cố Mậu Hành đều từ bỏ hy vọng, chờ đợi nhận phạt thì Cố Mậu Hành lại trực tiếp rời khỏi cửa phòng học và chạy ra ngoài.
Anh camera vội vàng chạy theo, chỉ thấy Cố Mậu Hành trong ống kính có mục tiêu cực kỳ rõ ràng, chạy thẳng tới địa điểm chính xác tìm được chìa khóa mở chiếc hộp thứ 2.
"Không..không thể nào, đây đúng là kỳ tích..."
"Tôi bắt đầu nghi ngờ tổ tiết mục có phải đã lén để lộ không..."
"Tôi cảm thấy mình còn chưa tỉnh ngủ."
Ninh Lục Ly nhận lấy chìa khóa từ Cố Mậu Hành rồi mở chiếc hộp thứ 2 ra, rồi anh lại ngồi xuống chơi đàn.
sau vài phút Cố Mậu Hành lại chạy đi.
Ninh Lục Ly đứng ở cửa nhìn bóng lưng của Cố Mậu Hành, anh nhớ lại những chuyện trước đây.
Cố Mậu Hành quả thực là không có khiếu âm nhạc, hắn không có hứng thú quá nhiều đối với âm nhạc.
Nhưng toàn bộ những ngày tháng Ninh Lục Ly luyện đàn đều có Cố Mậu Hành ở bên cạnh.
Cố Mậu Hành không biết hát cũng không biết đánh đàn, nhưng hắn lại có thể nhận ra những bài hát mà Ninh Lục Ly chơi.
Bởi vì trí nhớ hắn rất tốt, cho dù không có tế bào âm nhạc đi chăng nữa, một bài hát nghe đi nghe lại mấy chục lần thì cũng sẽ khác sâu vào trong đầu.
Đây là bí mật chỉ thuộc về bọn họ, cho nên khi đứng ở cổng trường bọn họ mới quyết đoán chọn phòng âm nhạc.
Khi chiếc hộp cuối cùng được mở ra, Ninh Lục Ly cầm lấy thẻ manh mối đi về phía cửa lớp nơi Cố Mậu Hành đang đứng đợi.
Thời gian như quay lại mười năm trước, sau khi anh luyện đàn xong, ngần đầu lên sẽ luôn nhìn thấy thiếu niên mỉm cười chờ đứng ngoài cửa.
"Xong rồi? Đi thôi." Tại thời khắc này, bóng hình Cố Mậu Hành trùng khít với thiếu niên Cố Mậu Hành, mang theo ấm áp vô tận.
Ninh Lục Ly mỉm cười gật đầu: "Ừm, đi thôi."
Trận chung kết "Cộng Sự Tuyệt Nhất " thuận lợi kết thúc tại thành phố B.
Đội của Cố Mậu Hành và Ninh Lục Ly với ưu thế không ai địch nổi đã trở thành đội về nhất.
Hot Search ngày hôm sau tất nhiên là bị "Cộng Sự Tuyệt Nhất" và "CP Miêu Ly is REAL" các kiểu chiếm đóng.
Trong không khí hài hòa này có một nghi vấn không quá hài hòa xuất hiện chất vấn nghi ngờ Cố Mậu Hành gian lận trong nhiệm vụ "Bí mật không thể nói".
Tài khoản này lật lại mấy lịch sử ca hát mấy năm nay của Cố Mậu Hành ra.
Hồi trước trong một buổi gặp gỡ fan, có một fan nước ngoài tới tham gia nói rằng hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của mình, cô mong rằng idol có thể hát vài câu trong bài Happy birthday tặng cô.
Một yêu cầu giản dị như vậy Cố Mậu Hành đương nhiên là không tiện từ chối, hắn liền mở miệng hát mấy câu.
Lúc đó hắn khiến tất cả mọi người chấn động, bọn họ biết idol nhà mình không biết hát, thế nhưng họ chưa từng nghĩ hát Happy birthday cũng có thể hát lệch tông như vậy.
Từ đó về sau không còn fan nào dám yêu cầu Cố Mậu Hành hát nữa.
Kết luận cuối cùng của acc kia là: Một người ngay cả Happy birthday cũng không biết hát, nếu có thể nghe ra nhiều bài piano như vậy thì tôi sẽ liveSư Thầnream ăn đàn piano.
Nhất thời, trên weibo ầm ĩ, gió tanh mưa máu.
Cách giải thích của Cố Mậu Hành lại rất qua loa, hắn đăng một weibo.
Cố Mậu Hành: Sau khi bạn bồi một người luyện đàn suốt 10 năm, cho dù không biết đánh đàn thì cũng có thể lập tức phân biệt ra được những bài nhạc đó.
Bên dưới weibo đính kèm một đoạn phim.
Hình ảnh trong video rất mờ, có vẻ