Khang Duật cúi xuống hôn vào xương quai xanh tinh xảo cưng chiều cất giọng trấn an
“Không cần quá khẩn trương, tất cả đều theo ý em.”
Bàn tay Mễ An lại lần nữa di chuyển đến khuy áo anh thật chậm mà cởi bỏ chúng, mà đối với anh sự chủ động này của cô lại vô tình trở thành một mồi lửa lớn. Khang Duật khó khăn làm chủ bản thân, cố gắng ngăn con thú hoang trong người đang gầm gừ muốn thoát ra. Bàn tay đặt sau đầu cô, năm ngón tay nhẹ nhàng đan siết vào mái tóc mềm mại, một tay ôm lên eo thon gắt gao áp sát cơ thể cô vào mình.
Nhìn Khang Duật, cô rõ ràng thấy được ngọn lửa đỏ rực đang cháy lớn trong đôi mắt anh, hình ảnh nhỏ bé của cô cũng đang bị anh thiêu đốt vào trong. Mắt anh, càng nhìn lại càng thấy như vực sâu vạn trượng, bản thân vô giác tự khắc càng bị cuốn sâu vô hạn không lối thoát. Hơi thở anh gấp gáp lướt qua tai cô, trong sự điềm tĩnh xen chút nhẫn nại. Mễ An biết bản tính đàn ông của đã nỗi lên, cô hiểu anh đang rất muốn cô, muốn đến mức cả trán cũng đã dần thấm đẫm mồ hôi. Anh nhoài người ra trước, vẫn tham lam hôn cô thêm lần nữa, không mất quá nhiều cố gắng đã thành công chiếm từng tấc đất len lỏi vào môi cô. Còn chưa chịu rời bỏ ngay mà vẫn cứ say sưa hôn thêm rất nhiều lần, đến khi cảm thấy vừa đủ thì mới chấp nhận tạm thời ly khai.
Mễ An im lặng bình ổn lại hơi thở sau đó ngã về phía trước hôn anh một lần rồi cánh môi bắt đầu chuyển xuống sâu hơn hôn quanh xương hàm góc cạnh rồi cho đến yết hầu đang lăn tăn lên xuống. Bàn tay nhỏ nhắn cuối cùng cũng chạm đến lưng quần anh, thậm chậm chạp dùng sức kéo xuống mặt thì đã đỏ đến mang tai khi nhìn thấy đỉnh cao chót vót đó vội vàng muốn quay đi né tránh. Khang Duật thấy vậy nên rướn người đến ở bên cạnh tai Mễ An không nhẹ không nắng cắn một cái, luồng điện ở tai lập tức truyền khắp các tế bào trong cơ thể đều trở nên tê dại. Mơ hồ còn nghe thấy bên tai vang đến âm thanh gầm gừ đầy hoang dại, Khang Duật đã thật sự bị cô làm cho điên đảo rồi.
Mễ An cắn cắn môi tay như được tiếp thêm lửa, khoá quần vang lên tiếng mở ‘cành cạch’, cũng vừa lúc ở bên dưới hạ thân có một bàn tay to lớn đi vào, bất chợt cô giật mình rút người chưa kịp trấn tĩnh thì ngón tay của anh đã trượt vào điểm nhạy cảm ma sát từng chút một.
“A…Duật!”
Tiếng kêu nhỏ xíu yếu ớt như mèo con bật lên, Mễ An nhíu mày tay cấu chặt vai anh, Khang Duật vùi đầu vào tóc cô nhỏ giọng thủ thỉ đầy khiêu gợi, ghì người cô vào lòng anh lần nữa mang chiếc hôn mãnh liệt phủ lên môi cô. Anh nhẹ nhàng rút tay ra thì thấy mật dịch ngọt ngào chảy ra tay, ẩm ướt đầy mê hoặc.
“Ngoan, nhanh lên nào!”
Vượt qua hết tất cả những rào cản, Mễ An cắn môi hạ người ngồi xuống cùng nhau hoà làm một