Một Nửa Chữa Lành Là Đau Thương

Ái tình


trước sau

Khang Duật cúi xuống hôn vào xương quai xanh tinh xảo cưng chiều cất giọng trấn an

“Không cần quá khẩn trương, tất cả đều theo ý em.”

Bàn tay Mễ An lại lần nữa di chuyển đến khuy áo anh thật chậm mà cởi bỏ chúng, mà đối với anh sự chủ động này của cô lại vô tình trở thành một mồi lửa lớn. Khang Duật khó khăn làm chủ bản thân, cố gắng ngăn con thú hoang trong người đang gầm gừ muốn thoát ra. Bàn tay đặt sau đầu cô, năm ngón tay nhẹ nhàng đan siết vào mái tóc mềm mại, một tay ôm lên eo thon gắt gao áp sát cơ thể cô vào mình.

Nhìn Khang Duật, cô rõ ràng thấy được ngọn lửa đỏ rực đang cháy lớn trong đôi mắt anh, hình ảnh nhỏ bé của cô cũng đang bị anh thiêu đốt vào trong. Mắt anh, càng nhìn lại càng thấy như vực sâu vạn trượng, bản thân vô giác tự khắc càng bị cuốn sâu vô hạn không lối thoát. Hơi thở anh gấp gáp lướt qua tai cô, trong sự điềm tĩnh xen chút nhẫn nại. Mễ An biết bản tính đàn ông của đã nỗi lên, cô hiểu anh đang rất muốn cô, muốn đến mức cả trán cũng đã dần thấm đẫm mồ hôi. Anh nhoài người ra trước, vẫn tham lam hôn cô thêm lần nữa, không mất quá nhiều cố gắng đã thành công chiếm từng tấc đất len lỏi vào môi cô. Còn chưa chịu rời bỏ ngay mà vẫn cứ say sưa hôn thêm rất nhiều lần, đến khi cảm thấy vừa đủ thì mới chấp nhận tạm thời ly khai.

Mễ An im lặng bình ổn lại hơi thở sau đó ngã về phía trước hôn anh một lần rồi cánh môi bắt đầu chuyển xuống sâu hơn hôn quanh xương hàm góc cạnh rồi cho đến yết hầu đang lăn tăn lên xuống. Bàn tay nhỏ nhắn cuối cùng cũng chạm đến lưng quần anh, thậm chậm chạp dùng sức kéo xuống mặt thì đã đỏ đến mang tai khi nhìn thấy đỉnh cao chót vót đó vội vàng muốn quay đi né tránh. Khang Duật thấy vậy nên rướn người đến ở bên cạnh tai Mễ An không nhẹ không nắng cắn một cái, luồng điện ở tai lập tức truyền khắp các tế bào trong cơ thể đều trở nên tê dại. Mơ hồ còn nghe thấy bên tai vang đến âm thanh gầm gừ đầy hoang dại, Khang Duật đã thật sự bị cô làm cho điên đảo rồi.

Mễ An cắn cắn môi tay như được tiếp thêm lửa, khoá quần vang lên tiếng mở ‘cành cạch’, cũng vừa lúc ở bên dưới hạ thân có một bàn tay to lớn đi vào, bất chợt cô giật mình rút người chưa kịp trấn tĩnh thì ngón tay của anh đã trượt vào điểm nhạy cảm ma sát từng chút một.

“A…Duật!”

Tiếng kêu nhỏ xíu yếu ớt như mèo con bật lên, Mễ An nhíu mày tay cấu chặt vai anh, Khang Duật vùi đầu vào tóc cô nhỏ giọng thủ thỉ đầy khiêu gợi, ghì người cô vào lòng anh lần nữa mang chiếc hôn mãnh liệt phủ lên môi cô. Anh nhẹ nhàng rút tay ra thì thấy mật dịch ngọt ngào chảy ra tay, ẩm ướt đầy mê hoặc.

“Ngoan, nhanh lên nào!”

Vượt qua hết tất cả những rào cản, Mễ An cắn môi hạ người ngồi xuống cùng nhau hoà làm một

thể với anh! Cảm giác đó cực kì thăng hoa tựa như xuyên lên đến chín tầng mây nhưng cơn đau tột cùng như xé rách phá nát tất cả lại tàn nhẫn kéo cô từ trên thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục. Không chịu được liền phải la lên một tiếng ngã xuống lồng ngực anh

“A!!”

Khang Duật lập tức đỡ lấy cô, đau lòng ôm lấy bờ vai cô dịu dàng vuốt ve hỏi han, còn nghĩ nếu cô quá đau anh sẽ dừng lại chuyện này không làm nữa.

“Đau lắm hả em?”

Lần đầu tiên trong đời Mễ An nếm trải cái nỗi đau này, cả thân thể cơ hồ như bị xé toang ra thành hai mảnh, trán đã lấm tấm mồ hôi. Mi mắt khẽ rung lên nhè nhẹ, khoé mắt đọng lại một giọt lệ xinh đẹp như pha lê

“Vâng…”

“Ừm, hay là mình…”

Khang Duật thấy cô chật vật như vậy nên muốn nói không tiếp tục làm nữa thì Mễ An dùng tay che miệng anh lại

“Không...Khang Duật! Em đau nhưng em rất hạnh phúc, hãy để em thuộc về anh vào đêm nay.”

Những lời nói yêu thương chân thành của anh dường như vẫn chưa đủ đễ lấp đầy sự thoả mãn của cô, Mễ An muốn trao trọn hết tất cả tinh thần lẫn thể xác của mình. Mễ An muốn mình trở thành người phụ nữ của anh, muốn mình hoàn toàn thuộc về anh, muốn một thứ gì đó thật là chắc chắn! Vì cô sợ, một ngày nào đó chị ta quay về...rồi mình sẽ trong một khắc mà mất hết tất cả, vì cô không tin chính mình, nên cô đã trở thành một người hèn mọn, ích kỉ như thế đấy! Dùng cái ái tình nhục dục này để mình có thể hoàn toàn là của anh!

Khang Duật gật đầu hai người tách ra anh có chút khó khăn xoay người cho cô nằm ở phía dưới, hai cánh tay lực lưỡng đầy mạnh mẽ chống cả người lên. Anh hôn lên thái dương của Mễ An đầy trân trọng rồi sau đó hôn lên mắt cô, cuốn trôi đi mùi vị mặn đắng chát chúa.

“Được rồi, giao cho anh!”

Đêm mặn nồng đầu tiên của hai người đêm đó để lại đầy dư vị ngập ngừng, đau đớn, nước mắt, thăng hoa, ngọt ngào, khoái cảm đều có. Thật sự đây như là một trải nghiệm đầy mê người đối với anh và cô, Khang Duật liên hồi luân động thân dưới còn Mễ An thì quấn chặt lấy thắt lưng anh tay vòng quanh cổ nhiệt tình cất ra tiếng kêu mỹ miều quyến rũ. Nữ nhân mềm mại lả lướt nhu thuận như nước, nam nhân cứng rắn mạnh mẽ mãnh liệt trong từng cái vận thân! Mồ hôi ướt đẫm, tiếng thở gấp thô kệch xen lần cùng tiếng kêu thanh thoát đê mê, hai bàn tay đan chặt vào nhau nhiệt độ của căn phòng tăng lên cao ngất ngưỡng. Tất cả đều như dệt lên một bức tranh sinh động của nồng nàn của ái tình, nồng nhiệt như vũ bão!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện