Đêm kích tình trôi qua trong mặn nồng và nóng bỏng cùng cực, cả hai người đều vui sướng với sự thăng hoa mang đến cho nhau, tinh thần lẫn thể xác đều hân hoan. Ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao ngất ngưỡng nắng gắt gao xuyên thấu qua cửa thuỷ tinh chiếc xạ vào trong phòng khách, dưới sàn nhà chỉ toàn là quần áo nằm la liệt khắp nơi. Thắt lưng, áo lót,...toàn những thứ ái muội khiến người ta nhìn vào ngay lập tức hiểu đã xảy ra cái sự tình gì.
Ở trên sofa, người nam nhân vai rộng
lớn ôm lấy nữ nhân nhỏ bé vào trong lòng, da thịt không một mảnh vãi cản trở mà đụng chạm thân mật vô cùng. Là do nắng quá chói ở ngay mắt nên Khang Duật nhíu mày mở mắt ra, cảm nhận thấy ở ngực có hơi ấm tiếng thờ nhè nhẹ phả vào, cúi mặt xuống thì nhìn thấy có một con mèo nhỏ đang cuộn tròn nép vào người mình. Sợi tóc mềm mại xoã trên vai anh, mùi hương thoang thoảng gợi lên đầu mũi, bờ vai trần trắng nõn cùng xương quai xanh tinh xảo là những thứ đập vào mắt anh đầu tiên hại Khang Duật phải hít một ngụm khí lạnh
Vẻ mặt Mễ An khi ngủ rất an tĩnh, khoé môi mỉm mỉm, khuôn mặt thanh khiết ngây ngô khiến người khác rất thoải mái. Khang Duật siết chặt vòng tay ôm cô rồi yên lặng ngắm nhìn mãi cho đến khi hàng mi mỏng như cánh bướm rung lên, Mễ An vặn mình lười biếng cọ cọ vào ngực anh. Khang Duật cười nhẹ, con mèo con cuối cùng cũng đã tỉnh dậy rồi.
“Ưm…”
Mễ An chậm rãi mở mắt ra liền thấy gương mặt mỹ nam được phóng lớn cực hạn đang kề cận mình, khẽ nhìn lại tư thế lúc này, cả hai người đều đang ôm nhau âu yếm vô cùng. Trong đầu liền hiện ra cảnh ái tình hôm qua, mặt hơi nóng lên, Khang Duật nhìn chằm chằm vào cô không rời dù chỉ một phân, thấy cô có chút biến chuyển liền thản nhiên đặt tay lên bụng dưới của cô
“Làm sao vậy? Em đau nữa hả?”
“Khụ...khụ.”
Mễ An thật có chút giật mình vì lời nói cùng bàn tay nóng hừng hực đang ở phía dưới, má cô trong phút chốc hồng lên chỉ biết lắc lắc đầu nhu thuận xấu hổ chôn mặt trong ngực anh
“Không...không có.”
Khang Duật thở phào cười nhẹ yêu chiều ngắt ngắt chiếc mũi nhỏ đang đỏ lên không nhịn được cúi xuống hôn lên cánh môi mềm mại như lụa thượng hạng của Mễ An, khẽ mở răng ngọc tiến vào, cường hãn chiếm mỗi tấc không gian. Uyển chuyển triền miên trên đôi môi đầy mật ngọt, mang theo vô hạn bá đạo giống như muốn đem cô đặt hẳn vào trong bụng. Mễ An cơ hồ như là một con thuyền lênh đênh trong biển bị sóng cuốn theo dòng vô tận, cô cảm thấy cả người đều tan chảy ra thành nước, cô bị anh hôn đến thất điên bát đảo tiếng rên yêu kiều trong miệng cũng bị anh tham lam nuốt hết.
Hồi lâu sau, Khang Duật mới thở hổn hển buông cô ra, bá đạo ôm cô vào trong ngực hai thân thể kề sát chặt chẽ không chút kẽ hở. Nụ hôn qua đi Mễ An ngây ngẩn vẫn chưa trấn tỉnh được, hơi thở phái nam