Ngay khi những lời này phát ra, mọi người trở nên náo động.
“Nghe được không? Người phụ nữ kia đúng là loại thảo mai.
“Đúng là loại người không biết xấu hổ, thật ghê tởm” “Tôi thấy vết thương trên mặt cô ta không phải là bị người khác đánh đâu!”
Trương Hà My luống cuống, cô ta đi về phía Mộ Yến
Lê: “Chị ghi âm lại sao?”
Mộ Yến Lệ siết chặt cổ tay Trương Hà My khi cô ấy lao về phía trước, nở một nụ cười lạnh lùng: “Sao vậy? Cô có gan khiêu khích mà không có can đảm thừa nhận sao?” Trương Hà My giãy dụa thoát khỏi tay Mộ Yến Lệ: “Các người đang làm chuyện phạm pháp
Mộ Yến Lệ gật đầu: “Đúng là bất ngờ, cô còn biết có luật pháp sao, vậy cô không biết hãm hại người khác cũng là phạm pháp sao?”
Lâm Hà Vinh ngơ ra, sao lại thế này? Đúng là Trương Hà My là người khiêu khích?
Thẩm Hoa Linh thở phào nhẹ nhõm, không hổ là Yến Lệ, quả thực đoán trước được mọi chuyện như thần.
Nếu không có bản ghi âm này, cô cũng không thể giải thích rõ ràng, việc tốt nhất c có thể làm là chạy trốn, tự chịu oan ức.
Nhưng bây giờ thì tốt quá rồi.
Trước đây cô luôn sợ Lâm Hà Vinh tổn thương, nhưng có lẽ Yến Lệ nói đúng, người ta sẽ không trưởng thành nếu không bị thương!
Mọi người đều có những suy nghĩ khác nhau, nhưng đoạn ghi âm trên điện thoại vẫn tiếp tục phát:
Thẩm Hoa Linh nói: “Cô đúng thật là quá ghê tởm, cô có dám nói những lời này trước mặt Lâm Hà Vinh không?”
Trương Hà My cười nói: “Có gì mà không dám? Không phải em đang khen anh ấy sao? Thật ra trước kia lúc em chưa gặp đàn anh và Dung Tư Thành, em cũng cảm thấy Lâm Hà Vinh không tồi, nhưng sau này em mới biết, anh ấy quá keo kiệt, nếu anh ấy hào phóng một chút thì cũng có thể tạm chấp nhận, ít nhất thì anh ấy đối xử với em cũng không tệ, cũng rất nghe lời.
Nhưng hôm nay em thấy đàn anh của chị, em mới cảm thấy ông trời không công bằng, vì sao bên cạnh Mộ Yến Lệ lại có nhiều người đàn ông tài giỏi như vậy chứ, tại sao em chỉ muốn một người mà cũng khó?”
Thẩm Hoa Linh tức giận: “Cô cũng xứng đáng để so sánh với Yến Lệ sao? Cô quá kém cỏi so với cô ấy!
Trương Hà My cười nói: “Hai người đúng là chị em thật thiết, vậy còn tình cảm của chị với Lâm Hà Vinh sâu sắc như thế nào nhỉ? Mùi vị của việc yêu thầm có lẽ không dễ chịu nhỉ? Hay là hai chúng ta hợp tác với nhau đi? Chị giúp em có được Trình Gia Dật, em nhường Lâm Hà Vinh lại cho chị không phải chị muốn đưa Trình Gia Dật ra ngoài sao? Đến lúc đó chỉ cần chị đưa em theo, nếu em có thể có được Trình Gia Dật, em sẽ rời xa Lâm Hà Vinh, nếu không, có em ở đây, chị vĩnh viễn không có cơ hội!”
Thẩm Hoa Linh hét lên: “Cô đúng là không biết xấu hổ, tốt nhất cô nên dẹp cái suy nghĩ đó đi, nếu cô dám là tổn thương Lâm Hà Vinh, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!”
Trương Hà My cười lớn, tiếng cười từ điện thoại vang khắp đại sảnh: "Ha ha...!chị đúng là kẻ si tình, đáng tiếc là tình cảm của chị lại trao sai người, người Lâm Hà Vinh thích chính là em!”
Vừa nghe xong những lời này, Lâm Hà Vinh không hề tức giận nhìn Trương Hà My mà nhìn chằm chằm Thẩm Hoa Linh.
Cô ấy thích anh ta?
Sao có thể có chuyện đó?
Không phải cô ấy đã tìm được vài người bạn trai sao? Mới mấy ngày trước, cô còn nói anh đừng đi quá gần cô, sẽ ảnh hưởng đến việc tìm bạn trai.
Vậy sao cô lại thích anh ta chứ?
Còn Thẩm Hoa Linh thì vô cùng bối rối, cô muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, cô chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ cho Lâm Hà Vinh biết tâm tư nhỏ bé của mình bằng cách này.
Vừa rồi cô còn quên mất mình từng nói những lời này, chỉ muốn chứng minh việc Trương Hà My tự biên tự