Lúc này Lâm Hà Vinh mới nhìn về phía Trương Hà My với đôi mắt đỏ hoe, không thể nói rõ là tức giận hơn hay tủi nhục hơn, anh ta ném thẻ trả phòng, sau đó trực tiếp bế Trương Hà My ra khỏi nhà hàng.
Trương Hà My giãy giụa: “Anh Lâm, tôi biết sai rồi, tôi chỉ nói cho vui thôi chứ thật sự không muốn dụ dỗ ai cả.”
Lâm Hà Vinh phớt lờ cô ta và kéo, giữ cô ta trong xe, sau đó tìm một mớ băng dính để buộc hai tay cô ta lại.
Anh ta bước lên xe, nhấn ga, chiếc xe đột ngột lao ra ngoài.
Lúc này Trương Hà My mới bắt đầu sợ hãi, cô ta ở cùng Lâm Hà Vinh một thời gian dài như vậy, chưa từng nhìn thấy anh ta nổi giận, hôm nay anh ta thật sự làm người khác phải khiếp sợ.
“Anh Lâm, anh, anh đi chậm một chút, tôi sợ!"
Trước đây cô đã dùng cách giả bộ yếu đuối để thử anh ta cả trăm lần, nhưng hôm nay, Lâm Hà Vinh dường như đã quyết tâm, anh ta phớt lờ những gì cô nói.
Cô ta lén lút liếc nhìn tốc độ, đã hơn một trăm rồi, tuy là ban đêm nhưng xe cộ qua lại đông đúc, đây là thành phố, anh ta muốn đưa cô vào chỗ chết “Anh Lâm, anh muốn đưa tôi đi đâu?"
Lâm Hà Vinh luôn giữ vẻ mặt u ám, không nói lời nào.
Xe đã đến vùng ngoại ô, anh ta vẫn không có ý dừng lại.
Sau đó, đột nhiên cô phanh gấp, Trương Hà My lao về phía trước một cách mất kiểm soát, đầu đập vào xe.
"Á!"
Cô ta hét lớn vì bị đau.
Lâm Hà Vinh hoàn toàn không thắt dây an toàn, hai tay bị trói, việc dừng lại đột ngột như vậy khiến cô ta không thể kiểm soát được!
Chỗ bị đập đau nhói.
Lâm Hà Vinh cũng không nhìn cô ta mà vẫn tiếp tục nhìn về phía trước.
Trương Hà My cuối cùng cũng cố gắng ngồi dậy được, nhưng chiếc xe vừa khởi động lại, ngay khi cô ta vừa mới thích nghi với tốc độ này, chiếc xe lại phanh gấp.
Ở ngoại ô không có xe, tốc độ xuất phát rất nhanh, anh ta liên tục phanh gấp.
Trương Hà My đã bị như thế hơn mười lần liên tiếp, đầu cô ta đã chảy ra máu, cô ta nghĩ toàn bộ cơ thể của cô ta đã bầm tím, cô ta cảm giác như mình bị ô tô cán nát.
Lúc này Lâm Hà Vinh mới dừng xe lại.
Anh ta lấy một bao thuốc lá ra khỏi hộp xe, lấy ra một điều rồi châm lửa.
Khỏi dồn dập thổi vào mặt Trương Hà My, làm cô ta họ liên tiếp.
Nếu là trước đây, Lâm Hà Vinh chắc chắn sẽ hỏi han ân cần.
Thực tế thì anh ta là một người nghiện thuốc nặng, anh ta thường xuyên thức đêm ngồi trước máy tính, hút thuốc lá để giúp tỉnh táo, nhưng Trương Hà My không thích anh ta hút thuốc nên anh ta đang tìm cách bỏ thuốc lá.
Nhưng bây giờ...!
Anh thực sự cảm thấy mình là một người ngu ngốc, quả là ngu ngốc, tại sao không nhìn ra tham vọng của người phụ nữ này chứ? “Là cô cố ý tiếp cận tôi?” Lâm Hà Vinh hỏi.
Trương Hà My không lên tiếng.
“Nói!”
Anh ta đột nhiên hét lên, làm Trương Hà My giật mình, trả lời trong vô thức: “Ừ”
Lâm Hà Vinh lại lấy một điều thuốc khác, sau đó bóp cằm Trương Hà My: “Nói rõ cho tôi, không thì tôi sẽ giết chết cô!
Vẻ mặt của anh ta vô cùng hung ác, như thể muốn giết người.
Trương Hà My lo sợ không yên, anh ta đối với cô quá tốt, tốt đến mức anh ta quên mất mình cũng là người nhà họ Dung, đã quên Dung Tư Thành là cậu của anh ta quên mất anh ta