Vào lúc này trong tập đoàn, Dung Tư Thành đang tổ chức một cuộc họp quy mô lớn.
Anh ngồi ở vị trí chủ trì với sắc mặt không biểu cảm gì, khuôn mặt bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng quét qua tất cả mọi người, mọi người đều câm như hến.
Gương mặt của anh thuộc dạng góc cạnh rõ ràng, dáng vẻ của anh khi không cười sẽ mang đến cho người khác cảm giác dữ dẫn và hung tợn.
Trong phòng họp chỉ có một người giám đốc đang tổng hợp báo cáo và đĩnh đạc nói chuyện.
Đột nhiên có một tiếng chuông điện thoại di động reo lên.
Tất cả mọi người đều trố mắt nhìn nhau, sau đó đều nhìn xem điện thoại của mình, chỉ sợ rằng đó là điện thoại của mình reo lên.
Cũng không biết là ai liều lĩnh như vậy, lúc họp lại vô tư không tắt điện thoại?
Nhưng sau khi tìm kiếm xung quanh, mọi người mới phát hiện là do điện thoại của Tổng giám đốc họ đang reo.
Dung Tư Thành không vui liền nhíu mày khó chịu, hôm nay anh lại quên tắt điện thoại.
Anh vốn không định xem, nhưng hai tin nhắn đã được gửi đến liên tiếp.
Anh cầm điện thoại lên và xem, là Mộ Gia Hạo đã gửi tin nhắn cho anh: “Có người bắt nạt mẹ!” “Mẹ con đi đến khách sạn Hồng Liên, cha nhanh chóng đến đây đi!”
Khi Dung Tư Thành xem xong, sắc mặt của anh lập tức thay đổi, ai đã bắt nạt cô? Anh gần như không chút nghĩ ngợi mà đứng dậy, mảy may vứt lại hai từ: “Tan họp!”
Tất cả người trong phòng họp đều ngơ ngác, mọi người bàn luận sôi nổi: “Tình huống gì vậy?” “Đang ở trong phòng họp lại có người có thể kêu Tổng giám đốc máu sắt của chúng ta rời đi sao?" “Nào nào nào, tôi đặt năm ký tôm càng xanh, tôi đoán đối phương nhất định là một người phụ nữ.
“Tôi đặt hai mươi lăm ký tôm càng xanh, tôi đoán đối phương là một người phụ nữ xinh đẹp!” “Tôi đặt năm mươi ký, tôi đoán trong tương lai đối phương sẽ trở thành vợ của Tổng giám đốc!” "Đệt! Đặt cược vào một người phụ nữ thì có ý nghĩa gì chứ?"
Khách sạn Hồng Liên.
Lúc này là cảnh tượng hát ca cười nói vui vẻ, ba năm vị khách xúm lại, áo quần thơm tho, ăn uống linh đình!
Mộ Ngọc Tú và Trần Húc Tuấn đứng đối diện với nhau trên sân khấu, trong ánh mắt chứa đầy trìu mến.
Người dẫn chương trình đang điều chỉnh bầu không khí của cả hội trường: "Nắm lấy tay nhau, cùng con cái già đi.
Hôn nhân bảy năm này đối với anh Trần Húc Tuấn và cô Mộ Ngọc Tú mà nói, đây không đơn giản là một lời thề Mà đây còn dùng những hành động thiết thực để nghiêm túc thực hiện lời nói, đúc kết thành cảnh tượng mãi mãi một lòng, thật sự khiến tôi cảm động.
Tình yêu của họ đã thấm sâu vào từng điều nhỏ nhặt của cuộc sống.
Loại tình yêu này là trong anh có em, trong em có máu thịt của anh hòa vào nhau, đến tinh thần cũng phải thăng hoa.
Dòng sông tình yêu của họ sẽ chảy nhỏ giọt, không bao giờ cạn kiệt.
Tiếp theo tôi xin mời anh Trần Húc Tuấn và cô Mộ Ngọc Tú nói về cảm nhận của mình ngay lúc này."
Mộ Ngọc Tú cầm micro, cô ta nhìn về phía Trần Húc Tuấn đang ở đối diện, thẹn thùng nói: “Chồng à, đã bảy năm rồi.
Người ta nói sau bảy năm thì tình yêu sẽ trở nên nhàm chán, nhưng trong hôn nhân của hai người chúng ta, em không có cảm giác như thế một chút nào.
Anh vẫn là người đàn ông em yêu nhất.
Cho dù đẳng cay ngọt bùi, anh không bỏ rơi em thì em cũng sẽ không bỏ rơi anh.
Cho dù khó khăn gian khổ, gia đình chúng ta vẫn hạnh phúc bên nhau.
Hôm nay, với tấm lòng biết ơn, tôi muốn nói lời cảm ơn đến người yêu đã đồng hành cùng tôi trong suốt bảy năm hôn nhân.
Cảm ơn anh đã đưa em bước vào cung điện hôn nhân, có một gia đình thuộc về chúng ta.
Cảm ơn anh đã cho em một cậu con trai kháu khỉnh, đáng yêu, cho chúng ta kéo dài sinh mệnh.
Cảm ơn sự quan tâm và tình cảm mà anh dành cho em, anh đã che chở cho em cả bầu trời để cho em không bị mưa gió quấy rầy.
Chồng à, em yêu anh!”
Vừa nói dứt lời, tiếng vỗ tay cuồng nhiệt vang lên, tất cả mọi người đều bị những lời nói này của Mộ Ngọc Tú làm cho cảm động không thôi.
Người dẫn chương trình đã lấy micro và hỏi: “Anh Trần có muốn nói gì không?” Trần Húc Tuấn hít một hơi thật sâu, anh ta miễn cưỡng mỉm cười: “Tôi cũng không biết nói gì, trước hết tôi xin cảm ơn mọi người đã đến tham dự kỷ niệm bảy năm ngày cưới của tôi và Mộ Ngọc Tú, sau cùng tôi cũng rất vui khi có một người vợ như vậy!”
Người dẫn chương trình cười nói: “Nhìn xem, anh Trần và cô Mộ vô cùng ân ái.
Bây giờ để chúng ta hiểu rõ một chút về những