Những người đàn ông thổi kèn đám tang liếc nhìn Mộ Yến Lê, Yến Lệ cười khẽ: “Nếu như quà tặng đã được đưa đến rồi, vậy thì về trước thôi!”
Vừa nói, cô vừa nhìn bốn người đàn ông đang ném giấy tiền vàng bạc về phía đám đông: “Tiền đều đã tặng hết rồi, đúng không?"
Bốn người đàn ông xách giỏ trống trơn trả lời: “Cô Mộ, tặng hết rồi.”
Mộ Yến Lệ đáp lại: “Được, các anh về trước đi!”
Lúc này, Mộ Ngọc Tú đang đứng trên sân khấu, cô ta chỉ vào Mộ Yến Lệ và giận dữ nói: “Mộ Yến Lê, chị muốn làm gì?”
Mộ Yến Lệ mỉm cười: "Cô cố ý gọi điện thoại để thông báo với tôi rằng hôm nay là kỉ niệm bảy năm ngày cưới của cô, ngày vui như vậy tôi không tặng gì cho cô thì có vẻ không hợp lý cho lắm.
Vì vậy tôi đặc biệt mua hắn bảy trăm năm mươi nghìn giấy tiền vàng bạc để cô dùng trước!”
Rất nhanh sau đó, bên cạnh Mộ Yến Lệ đều bị đầy người bao vây.
Sắc mặt của Hoắc Vân Hồng tức giận, bà ta nói: "Nhanh chóng ra ngoài cho tôi, nếu không thì đừng trách chúng tôi không khách sáo!”
Mộ Yến Lệ cười nhạt: "Có việc gì phải vội vàng chứ, con trai và con dâu của bà tình cảm như vậy, quà tặng của tôi còn chưa tặng xong đấy!”
Cô vừa nói vừa dẫn con đi vào trong, nhưng một đám người đã chặn không cho cô đi vào.
Người ở sảnh lớn lại bàn luận ồn ào thêm một đợt nữa.
“Thật sự đến đây để gây rối mà!” "Mộ Yến Lệ này là một người độc ác.
“Tôi cảm thấy hơi quá đáng rồi, thổi kèn đám tang, ném giấy tiền vàng bạc, điều này thật sự không muốn người ta sống tốt rồi!” “Đúng vậy, cho dù là như thế nào thì suy cho cùng cũng là người nhà với nhau, làm như vậy không phải là mất mặt nhà họ Mộ sao?”
Mộ Yến Lệ không vào được, cô đứng tại chỗ nhìn Mộ
Ngọc Tú và cười chế nhạo "Mộ Ngọc Tủ, cô chỉ có bản lĩnh như thế thôi sao? Nếu cô có gan khiêu khích, vậy thì cũng phải có gan gánh chịu hậu quả của sự khiêu khích đó chứ!"
Sắc mặt của Mộ Ngọc Tú tái nhợt, cô ta vươn tay muốn đẩy cô: "Mộ Yến Lệ, chị nhanh chóng cút ra ngoài cho tôi."
Mộ Yến Lệ cầm chặt cổ tay cô ta và cười khẩy: "Không dám để tôi vào vì sợ người khác biết được bộ mặt thật của cô à?”
Nói xong, cô hướng về phía những người bên trong và hét lên: “Có ai lấy giúp tôi một cái micro không?"
Vừa nói dứt lời, thật sự có người chuyền một cái micro đến: "Yến Lê, cầm lấy
Theo bản năng, Mộ Yến Lệ cầm lấy nó.
Cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy khuôn mặt của Sở Minh Hoàng, hóa ra anh ấy đã đến đây từ lâu rồi.
Cô không nói lời nào, chỉ mỉm cười với anh ấy.
Cô cầm lấy micro và nói với những người bên trong: “Tôi được Mộ Ngọc Tú mời đến tham dự kỷ niệm ngày cưới của họ, tôi cảm thấy nếu đã đến đây thì không thể đi tay không.
Tặng quà thì dường như hai người này không thích lắm, nhưng không sao, tôi đã chuẩn bị không ít
Vừa nói cô vừa đưa mắt nhìn Mộ Gia Hạo đang mở máy tính.
Mộ Gia Hạo liền làm cử chỉ tay OK ra hiệu với cô.
“Mời mọi người nhìn lên màn hình lớn, hi vọng hai người thích món quà này của tôi!” Nghe xong, mọi người đều nhìn về phía màn hình lớn.
Lúc này màn hình lớn bỗng nhiên lúc lắc một cái, nội dung màn hình cũng bị thay đổi, không còn là những bức ảnh tình cảm của họ, mà xuất hiện một đoạn video.
Trên màn hình chính là hình ảnh Mộ Yến Lệ và Phan Văn Huy đang ở nhà vệ sinh của sân bay và ôm hôn nhau.
Mọi người đều kinh ngạc đến mức thốt lên thành tiếng.
"Ngày hôm nay của tôi thật chấn động!” “Thật không biết xấu hổ, vừa rồi còn ở trên sân khấu nói yêu thương và bày tỏ tình yêu với Húc Tuấn, đúng là đồ đạo đức giả.
“Thì ra cô ta đã cắm sừng Húc Tuấn từ đời nào!” “Chao ôi, thật sự xấu hổ, vậy mà còn tổ chức kỷ niệm ngày cưới nữa chứ? Thật sự khiến người khác cười đến rụng rằng!” “Nhìn xem, người đàn ông trong video có phải là Phan
Văn Huy, con trai cả của công ty Phan Thị không?” “Thật sự là vậy, ai cũng nói rằng Phan Văn Huy này là một tay chơi, quả nhiên danh bất hư truyền.
Ngay cả người đã kết hôn anh ta cũng không buông tha!” “Cô biết cái gì chứ, nhìn Mộ Ngọc Tủ như vậy thì đã biết cô ta là loại lẳng lơ, buông thả, đê tiện rồi.
Bình thường đàn ông ăn chơi thực ra không thích loại phụ nữ bảo thủ, họ chỉ thích kiểu này, chính là loại đàn bà biết ăn chơi lại buông thả!”
Mộ Ngọc Tú nghe thấy nghe thấy tiếng mọi người bàn luận, cô ngỡ ngàng nhìn lại màn hình, kết quả khi nhìn thấy đoạn video cùng Phan Văn Huy thì suýt chút nữa đã ngất tại chỗ!
Hai tròng mắt của cô ta đảo lia lịa, trên gương mặt lộ ra vẻ kinh hãi, không còn dáng vẻ vui vẻ ngọt ngào như vừa mới nảy nữa.
Cô ta gần như hành động theo bản năng, liền chạy đến trước màn hình lớn, điên cuồng hét lên: “Ai làm chuyện này vậy? Nhanh chóng đổi ngay cho tôi, đổi ngay!”
Nhưng không có người nào nghe theo cô ta, mọi người đều nhỏ tiếng cười nhạo, hoặc cười lên nỗi đau của người khác, hoặc