Nhạc Cần Nghiên nhìn cô cười cười: “Lam Lam, có tiền đi dạo phố cũng mệt chết đi được, nhưng mà hôm nay đi mua được đồ thật là vui ” Hai mắt Nhạc Cẩn Nghiên như phát ra ánh sáng, hai gò má đỏ hây hây, mua được nhiều món đồ mình thích nên vô cùng kích động.
Lam Hân nhìn cô, mỉm cười chân thành: “Nghiên Nghiên, còn phải nói nữa, loại cảm giác mua mua mua sảng khoái như vậy, thật sự rất tuyệt.”
Lục Tư Tư kinh ngạc hỏi: “Lam Lam, đây là lần đầu tiên em tiêu tiền như thế này sao?”
Lam Hân cười gật gật đầu: “Chị Tư Tư, thật sự đây là lần đầu tiên em tiêu tiền như vậy, trước kia em nghèo túng lắm sao có thể dám vung tiền như nước thế này được.”
Lục Tư Tư vừa nghe, lộ ra vẻ mặt đau lòng “Lam Lam, A Thành rất có tiền, sau này em cứ yên tâm mà tiêu.”
Tam Hân: +.
” Sao có thể yên tâm tiêu được, cô còn có ba đứa nhỏ phải nuôi dưỡng đấy.
Hôm nay cô đi ra ngoài mua đò, là để mua quà sinh nhật cho Lục Hạo Thành.
Tuy nhiên Lam Hân vẫn nhìn qua Lục Tư Tư cười cười: “Chị Tư Tư, em nhất định sẽ sử dụng tiền vào những chỗ đáng dùng.”
Lục Tư Tư biết tính cách của Lam Hân có chút bướng bỉnh, cũng không nói thêm cái gì, vừa lúc đi qua một quán trà sữa ngay cạnh trung tâm mua sắm, cô liền đề nghị: “Lam Lam, Nghiên Nghiên, mấy thứ nên mua đều đã mua rồi, chúng ta vào đây uống ly trà sữa đi, muộn một chút rồi trở về.”
Hai người còn lại đều tán thành và gật gật đầu.
Ba người liền cùng đi vào quán trà sữa.
Nhạc Cần Nghiên cùng Lục Tư Tư đều gọi trà sữa, mà Lam Hân gọi ly nước chanh.
Nhạc Cẩn Nghiên có chút kỳ quái nhìn qua cô, một ly nước chanh đã nhanh chóng được Lam Hân hút hơn phân nửa: “Lam Lam, cậu cũng không phải thích uống nước chanh, sao đột nhiên lại muốn uống vậy?”
Lam Hân nhìn thoáng qua ly nước chanh trong tay, đột nhiên cười cười: “Nghiên Nghiên, tự nhiên tôi lại thèm chua, cho nên gọi ly nước chanh.”
Nhạc Cần Nghiên cùng Lục Tư Tư vội liếc nhau, cả hai đều trừng lớn mắt nhìn lại Lam Hân.
Lục Tư Tư kích động nhìn cô, giọng điệu vô cùng kích động, “Lam Lam, không phải em có rồi chứ?”
Lăm Hãn ca ” Cô vội vàng nhìn thoáng qua bụng mình,