Lục Hạo Thành: “……..” Tất nhiên anh còn nhiều lời muốn nói.
Nhưng lại không biết phải nói như thế nào, đối mặt với một phiên bản khác tính cách giống hệt mình, anh có chút khó đối phó.
“Tiểu Tuấn, cha là muốn hỏi con, phải tiếp tục tới khi nào?
Cha cũng có cái để chuẩn bị, cùng con kề vai sát cánh, đánh thắng trận chiến này.”
Lam Tử Tuấn nói: “Đây là chiến trường của cha, không phải chiến trường của con, con chỉ đứng ra làm những việc mình muốn làm mà thôi.”
LỤC Hạo THANH… ” Suy nghĩ sâu xa của con trai, anh thật sự không hiểu nỏi.
Đều nói anh em kề vai đánh hỏ, ra trận cha con đồng lòng.
Con trai anh sao có thể vừa vào trận lại đào thoát được chứ?
Lục Hạo Thành hiện tại đều có đủ tình yêu, sự nghiệp, con cái, ba mùa thu hoạch, lại không chơi lại con trai mình, chuyện này khiến anh có chút khó chấp nhận.
“Tiểu Tuần.
…..
“Cho đến buổi sáng ngày mai, virus từ tập đoàn Lục Trăn sẽ tự động biến mát.”
Lam Tử Tuần cho anh một đáp án chính xác.
Lục Hạo Thành chỉ đành gật đầu, đứng dậy nói: “Tiểu Tuấn, có được đáp án này của con thì cha liền an tâm, giờ cha đi về phòng ngồi cạnh mẹ con, hôm nay mẹ con trở về, hình như tâm trạng không tốt lắm, cả đêm cũng không thèm để ý đến cha.”
Lam Tử Tuấn hơi cong môi: “Chắc không phải là cha nói chuyện gì đắc tội mẹ con chứ, mẹ bình thường cũng không dễ dàng gì bực tức, bởi vì mẹ biết tất cả thân tình, cảm tình cũng không dễ dàng, bởi vì mấy thứ này đối với mẹ mà nói, khó khăn lãm mới có được.”
Lục Hạo Thành hiểu được chút chút “Tiểu Tuần con nghỉ ngơi trước đi đi.”
Lục Hạo Thành xoay người đi ra ngoài.
Chỉ chốc lát, Nhiên Nhiên đã nhanh chóng bước vào, mang vẻ mặt tò mò nhìn qua anh cả nhà mình, “Anh à, lời vừa rồi em nghe được ngoài cửa là ý gì vậy?
Cha tự nhiên lại đến xin anh, anh đã làm cái gì?”
Người anh cả thần bí này của cậu rốt cuộc đang làm cái gì vậy?
Lam Tử Tuấn nhìn qua em trai, “Còn có tâm trạng đi lo chuyện của anh?
Không lo nghiên cứu kịch bản sao?”
Nhiên Nhiên ngồi ở bên cạnh anh trai, nhìn thoáng anh