“Chậc chậc chậc!!”
Tô Cảnh Minh mang vẻ mặt hâm mộ, nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành đang cười toe tóe, tít cả mặt, Lục Hạo Thành như thế này,thật sự là anh chưa từng gặp qua, hiện giờ tình yêu sự nghiệp, con cái, ba mùa đều bội thu, quả nhiên là khiến cho người ta hâm mộ.
Ít nhất anh thầy rất hâm mộ.
Người bị đá đã thành thói quen như anh thấy Lục Hạo.
Thành được hạnh phúc như vậy, bỗng nhiên có chút bắt hạnh.
“Lục Hạo Thành đã tìm thấy một người cha dượng tốt.
”
Âu Cảnh Nghiêu đồng ý gật gật đầu, “Đúng là rất tốt!”
Con người Giám đốc Dịch này, trong giới kinh doanh rất được tôn kính, bản thân ông ấy cũng rất dễ mền.
Đối mặt với người nhà của mình cũng là tỉ mỉ che chở, người đàn ông tốt thì ít nhất cũng phải làm được như vậy, cho dù không quan hệ huyết thống gì, cũng có thể xem người khác trở thành người thân của mình mà đối đãi.
Anh cũng luôn luôn tán dương những người đàn ông như vậy.
“Ha ha! ” Tô Cảnh Minh nhìn qua bạn thân, cười cười, “Âu Cảnh Nghiêu, cậu cũng biết ông ấy rất tốt sao?
Thật ra giám đốc Dịch còn có nhiều tiền hơn so với trong tưởng tượng của chúng ta, ở thành phố Giang thì tôi không biết, nhưng mà ở thành phố Phàn, trong lĩnh vực bất động sản, ông ấy chỉ cần dậm chân một cái, thì tình hình bắt động sản, cũng đủ khiến người người run rẫy?”
Ánh mắt Âu Cảnh Nghiêu thần bí liếc người đối diện một cái, ánh mắt thần bí dần trở nên sắc bén, thâm thúy, anh cũng là một hacker, chẳng lẽ không biết máy việc này sao?
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Nhạc Cẩn Nghiên trông cũng rất vui ve.
Lúc vừa bước vào, quả thật anh có thấy được Nhạc Cẩn Nghiên do không thấy Mộc Tử Hoành đến, vẻ mặt có mất mác, khiến người ta nhìn cũng đau lòng, nhưng người phụ nữ này còn kiên cường hơn anh tưởng nhiều.
Đáy mắt cô ấy cố ý che dầu nỗi chua xót.
Tô Cảnh Minh cũng nhìn thoáng qua Nhạc Cẳẩn Nghiên luôn tươi cười, hơi nhíu mi, giọng điệu mang theo nghỉ ngờ: “Cậu nhìn không ra cô ấy đang miễn cưỡng cười vui sao?”
Lấy ánh mắt sắc bén của anh nhìn qua, cô ấy quả thật đang miễn cưỡng nở nụ cười nha.
Âu Cảnh Nghiêu lại cười