“Hừ! Tắt cả bọn họ đều chỉ là khách qua đường trong cuộc đời tôi mà thôi, nhưng các cô gái kia sẽ không gặp được người đàn ông thứ hai nào như tôi đâu.”
Âu Cảnh Nghiêu có chút hứng thú gật gật đầu, “Cũng phải, không gặp qua vài tên cặn bã, làm sao biết được kẻ tốt người xấu chứ?”
Tô Cảnh Minh có vài phần không rõ câu nói đầy ẩn ý này của tên bạn, đây là cậu ta đang châm chọc anh, hay đang châm chọc máy người phụ nữ kia đây?
Lời này, cũng không tiện để hỏi.
Nếu là đang nói về mình, mà anh còn hỏi lại, không phải có vẻ đang chứng minh mình là tên ngốc sao?
Nếu câu này là nói về đám phụ nữ, anh lập tức vỗ tay tỏ ý Vui mừng.
“Ha ha… … Cảnh Nghiêu, mấy người phụ nữ này không chứa nổi tôi, chứng tỏ lòng dạ của họ rát hẹp hòi.”
Âu Cảnh Nghiêu lạnh lùng nói: “Chỉ có con người cậu là cao thượng, vĩ đại.”
Tô Cảnh Minh cười gật gật đầu, “Âu Cảnh Nghiêu, cậu đừng quan tâm chuyện của tôi nữa, cũng đừng quên bản thân cậu cũng là một con chó độc thân, hai chúng ta đêm nay sẽ bị Lục Hạo Thành cùng Lam Hân phát cẩu lương ăn vỡ bụng, cậu vẫn nên nghĩ cách nào để tiêu hóa đi.
Cuộc đời này còn rất dài, tôi nhất định phải tìm được một người thú vị cùng trải qua.”
Âu Cảnh Nghiêu: “…...!” Điều kiện tiên quyết là cậu ta phải tìm được người thú vị kia đã.
Tô Cảnh Minh liếc mắt một cái nhìn Lâm Hạo Thiên cách đó không xa “A Nghiêu, tôi nghe được thông tin vỉa hè, Hạo Thiên hình như đã có bạn gái.”
Âu Cảnh Nghiêu nhìn qua, “Ai2”
“Hắc hắc…!”
Tô Cảnh Minh cười cười, “Cách cậu cũng gần như vậy, cậu không biết sao?
Hàn Tinh của tập đoàn Lục Thị, hình như cùng Lâm Hạo Thiên có một chân.”
Ngay khi anh nói ra một câu cuối cùng, âm nhạc đột nhiên dừng lại.
Giọng nói hào sảng của anh vẫn vang vọng bên tai mọi người.
Tô Cảnh Minh đột nhiên lộ ra vẻ xấu hỏ, loại chuyện trùng hợp ngốc nghéch này, sao lại xảy ra trên người mình chứ?
“Tô Cảnh Minh, cậu nói ai với ai cùng có một chân?”
Lâm Hạo Thiên nỗi giận đùng đùng nhìn qua anh.
Bả vai Tô Cảnh Minh co rúm lại một chút, bản thân cũng chưa từng gặp