Lạc Cần Nghiên có chút lo lắng hỏi: “Tối hôm qua Lam Lam trở về không sao chứ Tôi đã không ngủ ngon, vì vậy tôi lo lắng về nỗi buồn của cô ấy.
“
Ánh mắt Lục Hạo Thành trằm xuống, trong nháy mắt trái tim Lạc Cần Nghiên đau đớn một chút, xem ra Lam Lam tối hôm qua không dễ chịu.
“Cũng đúng, năm đó, sau khi cô ấy trở vê, thì không I nhắc tới chuyện này nữa, chúng tôi cũng không dám nhäc tới trước mặt cô ây, chuyện này chỉ sợ vẫn đè lên trong lòng cô ây, đột nhiên bị chạm tới, cô âY nhất định sẽ đau đến không thở ni.
Đáy mắt Lạc Cần Nghiên hiện lên một tia đau lòng, cô quá hiệu rõ Lam Lam.
Lục Hạo Thành gật đầu, giọng điệu trầm lãnh: “Lúc đầu cười cười, cuối củng sau khi khóc một trận, tôi nhìn CÔ ây.
tốt hơn nhiều rồi, sáng nay tới làm việc, tâm trạng cô ây cũng không tồi.
“
Lạc Cần Nghiên cười cười: “Nếu tâm trạng bạn thân tôi không tệ, thì tâm trạng của anh cũng không tệ.
Hôm nay tôi đến đây để tìm anh.
“
Lục Hạo Thành: “Sao lại cảm thấy lo lăng trước đây của cô là giả vờ vậy nói đi.”
Lục Hạo Thành hơi đứng thẳng người, bưng cà phê lên nhập một ngụm.
k¿ïe Giảm Nghiên nhìn thoáng qua Mộc Tử Hoành, cười nói: “Lân này tôi lầy được một quyền kịch bản, rất tốt, đầu tư có chút lớn, cho nên liền tới tìm anh.
“
Lục Hạo Thành: “Con trai tôi có phần chứ”
Lạc Cần Nghiên vừa nghe lời này, mười phần có thể thành công: đương nhiên, đó cũng là con trai tôi, kịch bản hay đương nhiên là có phần bảo bối nhà tôi.
“
Lục Hạo Thành biết năng lực của Lạc Cần Nghiên, Hoa Chúng giải trí có tiền đồ lớn mạnh, anh cũng sẽ không bỏ qua.
“Cô muốn tôi đầu tư bao nhiêu”
Sắc mặt anh như thường, lẳng lặng ngồi, khí thế cô lãnh hưởng bồn phía lan tràn, hai chân thon dài tao nhã xêp chồng lên nhau.
Ôn hòa