Bốn đứa nhỏ vui chơi ở bên hồ, trông cũng thật vui vẻ.
Lạm Tử Tuần thỉnh thoảng vẫn quay đầu lại nhìn thoáng qua mẹ mình, đêm qua cả một đêm cậu không ngủ, hôm nay, nhất định sẽ cho Cô An An một “niềm vui siêu bất ngò”.
Di động bên người Lam Hân bỗng nhiên vang lên.
Lam Hân cầm lấy di động nhìn nhìn, là Cố An An gọi tới, vẻ mặt cô đầy sát ý, lập tức nghe điện thoại, “Alo!”
Cố An An: “Lam Hân, chúng ta gặp mặt nhau đi.”
Giọng điệu của Lam Hân bình tĩnh đến lạ: “Tôi sợ tới lúc nhìn thấy.
cô không nhịn được mà giết cô mắt.”
Cô An An: “Cô sẽ không làm như vậy, cô không giỗng như tôi, tôi chỉ có một thân một mình, cô còn có ba đứa nhỏ, còn cha mẹ yêu thương của mình, các anh trai, còn có ông xã mà cô yêu thương nữa chứ, tuy nhiên ông xã của cô thật sự ra nước ngoài tập huân hay sao?
Tôi vừa rồi thử gọi điện thoại qua cho anh ây, phát hiện điện thoại của anh ây lại thuê bao không thê liên lạc được.”
Trong giọng nói của Cố An An tràn ngập uy hiệp cùng trào phúng.
Ánh mắt Lam Hân đột nhiên trở nên lạnh lùng, “Cố An An, cô đây là muôn tự thú hay tự chui đầu vào lưới hả?
Đừng có đắc ý như vậy, rất nhanh thôi cô sẽ tự chuốc lấy hậu quả xấu C?
GÓ/ An An: “ai Cô nói cái gì, tôi tự chuốc lây hậu quả xâu ư?
Tôi đây không phải đang ngồi chờ hay sao?”
Giọng điệu Cố An An vô cùng cuồng ngạo.
Lam Hân: “A Thành có phải ra nước ngoài đi tập huấn hay không, chỉ có chúng tôi biết, cô làm sao mà biết được là anh ây không ra nước ngoài đi tập huấn cơ chứ?”
Cố An An ở đầu dây bên kia, rõ ràng trâm mặc trong chốc lát.
“Lam Hân, còn nhớ rõ trước kia tôi đã nói như thế nào với cô không?”
Lam Hân đặt di động ra khỏi tai, nhất nút ghi âm: “Nhớ rõ, cô bảo tôi hãy đi chết đi, nêu