Tuy rằng cô vẫn luôn tiếp nhận trị liệu, nhưng thầy thuốc nói cô không thể ép buộc chính mình, vẫn rất dễ dàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
Lam Hân khẽ lắc đầu, cho cô nàng một ánh mắt an tâm, h Phi Phi, trong khoảng thời gian này tôi đã rất phôi hợp trị liệu, tôi phải đứng lên, chờ: sau khi Ä Thành trở về sẽ để anh ấy nhìn xem, tôi đã khôi phục xong rôi, tôi đã có thế đứng đi lên, anh ây nhất định sẽ rất vui vẻ.
Ninh Phi Phi vừa nghe lời này, tươi cười trên mặt nhật thời cứng đờ, cô ấy vẫn còn ôm hy vọng như vậy ‘sao?
Bọn họ đều biết trong lòng cô nghĩ gì, nhưng không ai dám dê dàng chọc thủng niềm tín duy nhất sống sót trong lòng cô.
Cô cười nói: “Lam Lam, nếu giám đốc Lục nhìn thầy cô có thể đứng, lên đi được, nhất định sẽ rất vui vẻ.”
Sao Lam Hân nhìn thoáng qua Ninh Phi Phi, thầy cô ấy không đành lòng nói toạc, cô cũng không nói thêm cái gì, đáy lòng.
Phi Phi kỳ thật ra cũng không hê tin cô.
Phụ họa theo lời của cô cũng chỉ vì không muốn thấy cô khổ sở mà thôi.
Cô đột nhiên ra cảnh vật ngoài cửa số, trời hôm nay rất đẹp, khung cảnh từ tầng hai mươi lăm nhìn qua, trong xanh vô cùng.
Cô đột nhiên cười nói: ” Phi Phi, tôi có một cảm giác rất mãnh liệt, giống như A Thành sẽ trở lại đây vậy?
Tối hôm qua tôi còn mơ thấy anh ấy đấy, anh nói, Lam Lam, Min rất tốt, em không cần lo lắng cho anh.”
Ninh Phi Phi không biết lời này phải tiếp cô như thế nào.
Trước đó còn có chuyện của Cô An An cùng Hứa Cảnh Hòa thêm cả chuyện của Có Ức Sầm chống đỡ cô ây, tìm được hung thủ sát hại Lục Hạo Thành là chuyện môi ngày cô ấy đều mong ước cầu nguyện.
Tuy nhiên hai kẻ kia đã bị pháp luật tùng trị thích đáng rôi, hiện tại Lam Hân chỉ còn công việc, những khoảng thời gian công việc nhàn rồi, khó tránh khỏi sẽ nghĩ đông nghĩ tây miên man không dứt.
Cô cùng A Nghiêu lúc nào cũng cần thận chú ý tới cảm xúc của Lam Hân.
Nếu nói, Lục Hạo Thành thật sự còn sông ở trên thế giới này, như vậy, cũng đã qua được nửa năm rôi, anh ấy cũng có thê đã trở lại.
Nhưng