Một trận chiến, tiếp tục đến nửa đêm, người đàn ông vẫn không biết thoả mãn mà gắng sức ở trên người cô, đủ biểu hiện ra, thể lực anh tựa như dùng mãi không cạn, lại giống như anh muốn mượn đêm nay, đem nhớ nhung suốt nửa tháng này, toàn bộ phát tiết cho cô xem!
Lúc động tình, anh không ngừng gọi tên cô, mà cô, cũng không ngừng đáp lại anh!
Mới đầu, cô cố gắng phối hợp anh, nhưng càng về sau, thể lực mệt mỏi dần dần chống đỡ hết nổi, chiến hỏa gần như điên cuồng, trong phòng ngủ khói lửa tràn ngập khắp ngõ ngách, cô chỉ cảm thấy thế giới này đều điên rồi!
Trời đang chuyển, đất đang động, toàn bộ thế giới cũng giống như sụp đổ, chấn động to lớn!
Toàn bộ lí trí của cô đều lúc ẩn lúc hiện, khó mà quay về thể xác.
Khắp trong đầu đều là —— anh điên rồi!
Mà cô, cũng điên rồi!
Bọn họ tất cả đều điên rồi!
Dường như thân thể không phải là của mình!
Toàn thân đổ mồ hôi nhễ nhại, dinh dính một mảnh, chỉ cảm thấy hai người đều giống như vừa từ trong ao vớt ra!
Ngoài cửa, hai cậu nhóc con tò mò nằm sấp ở cửa ra vào, vốn muốn lén lén lút lút tìm hiểu xem chuyện gì!
Nhưng mà bất đắc dĩ, hiệu quả cách âm của khách sạn này quả thực kinh người.
Đến mwusc lỗ tai bọn họ đều hận không thể xuyên qua cánh cửa, lại vẫn không nghe được động tĩnh gì.
"Ai... Được rồi!"
Hữu Hữu bỗng nhiên hừ khẽ nói: "Em tin chuyện ma quỷ của anh mới chạy tới cùng anh làm chuyện mờ mờ ám ám như vậy! Nghe lén cha và mẹ, như vậy quá hèn hạ! Nếu như bị cha biết, sẽ tức giận!"
Tiểu Dịch Thần lại có chút ủy khuất nói: "Ô... Rõ ràng là em muốn lén..."
"Im miệng!"
Hữu Hữu đỏ mặt bưng kín miệng của cậu, vội la lên: "Anh lại nói mò, em liền không để ý tới anh nữa!"
"Được được... Anh không nói càn nói bậy nữa! Là anh muốn nghe lén, mới kéo em tới nghe lén chung!"
Làm anh, Tiểu Dịch thần tất nhiên là nhường cậu, bởi vậy cũng lười cùng cậu đôi co thêm.
Hữu Hữu lúc này mới hài lòng, cậu nhếch môi, cười nhìn thoáng qua Tiểu Dịch thần, hướng cậu mở lòng bàn tay ra: "Đi! Chúng ta trở
về phòng nghỉ ngơi thôi! Nhỉ?"
"Được rồi!"
Tiểu Dịch thần đỡ lấy tay của cậu, thế là, hai cậu nhóc liền nắm tay trở về phòng nghỉ ngơi!
Ngoài cửa sổ đêm đã khuya.
Người đàn ông thâm trầm kêu đau một tiếng, hai người cùng nhau trèo lên đỉnh mây chói lọi, lúc đó, lúc hai thân thể ngã xuống giường, đều đã bị mồ hôi nóng thấm ướt đẫm.
Tới gần cuối cùng, anh bỗng nhiên nắm chặt gương mặt của cô, hôn lên cái miệng nhỏ xinh xắn mê người kia.
"Ưm..."
Toàn bộ ngâm nga của Vân Thi Thi, đều bị anh bá đạo nuốt vào trong bụng.
Trong một phần sức lực sau cùng, anh hoàn toàn buông lỏng thân thể căng cứng, đè trên người cô, gấp rút nặng nề mà thở hổn hển!
Tiếng hít thở trầm thấp mà đầy cảm xúc của người đàn ông, không ngừng vọng bên tai cô.
Hơi thở ấm áp lướt nhẹ qua tóc mai cô, trực giác thấy rất ngứa, lại bất lực khước từ.
Sau khi ngừng công kích, cô liền hoàn toàn xụi lơ trong ngực anh, cử động nhỏ cũng không cách nào động đậy!
Mà trách nhiệm quan trọng xử lý hậu sự, liền tự nhiên rơi xuống trên người anh!
Mộ Nhã Triết sau khi ổn định nhịp thở, nhịn không được vuốt mũi cô một cái.
"Tiểu vô lại!"
Người phụ nữ ngốc nghếch này, toàn bộ quá trình, chân chính xuất lực, trước sau đều là anh, mà cô thì sao?
Sau khi chuyện kết thúc, liền như một tiểu vô lại chỉ biết chơi xấu!
Nằm phịch ở trong ngực anh, cử động nhỏ cũng chẳng muốn động.
Lại cũng không trách cô được!
Dù là phụ nữ bình thường, bị hung mãnh chiếm hữu như vậy qua đi, đừng nói là tự mình sửa sang chính mình, ngay cả bản lĩnh xuống giường còn e là không có!