Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Cha Chạy Mau!


trước sau

Nhưng mà một giây sau, đã thấy Mộ Nhã Triết đột nhiên kéo mặt Cung Kiệt, nắm lấy cằm dưới của anh, đi tới gần, ‘Bẹp’ một tiếng, hôn lên đôi má anh.

Khi Cung Kiệt phản ứng kịp, mở to mắt, khi anh thấy rõ ràng ‘Đầu sỏ gây nên’ trước mặt, nhất thời xù lông lên, vô cùng chán ghét chà xát khuôn mặt, tức giận nói: “Anh làm gì thế?”

Mộ Nhã Triết lại cười tà nịnh, khiêu khích nói, “Em vợ, cái hôn này, em hài lòng không?”

“Anh - -”

Cung Kiệt nhất thời thẹn quá thành giận, nói ra một câu ‘Biến thái’, lập tức nắm chặt tay thành nấm đấm đánh mạnh về phía anh.

Mộ Nhã Triết nhanh nhẹn tránh thoát, khinh miệt nói, “A, đánh không được.”

Hữu Hữu thấy Cung Kiệt nổi giận, ‘Lo lắng cho cha’, nhanh chóng kéo tay Mộ Nhã Triết, mang theo cha mình chạy trốn.

“Cha chạy mau, cậu muốn đánh cha rồi!”

“Biến thái!! Đứng lại, đừng chạy!”

Cung Kiệt giơ quả đấm lên đuổi theo anh.

Để lại Vân Thi Thi và Hoa Cẩm ngổn ngang trong gió, trợn mắt há miệng đứng tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng kịp, ôm bụng cười ha ha!

“Ha ha ha!”

Bờ sông, pháo hoa tôn lên cảnh đêm, xinh đẹp mê người.



Lúc bắn pháo hoa xong về nhà, đã là hai giờ đêm.

Hoa Cẩm vốn muốn trở về nhà trước, nhưng mà Vân Thi Thi nói, đêm nay phải đón giao thừa, ở cùng với nhau.

Sau khi về đến nhà, hai thằng nhóc đó ầm ĩ như vậy, tất nhiên là cạn kiệt sức lực.

Nhưng mà Cung Kiệt và Mộ Nhã Triết lại có tinh lực hơn người, cho dù ầm ĩ một trận, cũng đều là bộ dạng đầy sức sống.

Vì thế Vân Thi Thi bị hai người đàn ông kéo đi chơi đánh bài, Hoa Cẩm tất nhiên cũng được thêm vào trong đó.

Chơi vài ván làm nóng người dưới, từng người đều có ý thăm dò thực lực của đối phương.

Đương nhiên, có một số người giữ nguyên thực lực.

Tiểu Dịch Thần đã ngủ thiếp đi, nhưng mà Hữu Hữu nằm trên giường, trái lại không ngủ được, nghe thấy âm thanh ầm ĩ trong phòng khách, tò mò đi tới, vừa thấy là đấu địa chủ, vì thế ồn ào muốn chơi cùng.

Nhưng mà năm
người, chơi đấu địa chủ thế nào.

Hoa Cẩm đột nhiên nói, “Năm người có thể chơi đấu địa chủ sáng tối thôi!”

Đấu địa chủ một sáng một tối.

Quy tắc đó là, sau khi phát xong bài, địa chủ sáng lấy một lá bài ra, rút ra địa chủ tối.

Hai lá bài, mỗi loại bài có hai tấm.

Mà địa chủ tối cầm lá bài loại khác, không biến sắc, sau khi xác định được thân phận đồng đội, giấu trong thân phận nông dân, yên lặng tiến hành trò chơi, âm thầm trợ giúp địa chủ giành được thắng lợi.

Đánh giá một nhóm người, bốn người còn lại đều không bày tỏ ý kiến gì.

Cung Kiệt đột nhiên nói sâu xa, “Người thua thì làm gì? Không trừng phạt thì không còn thú vị nữa.”

Lần này đến lượt Vân Thi Thi mày chau mặt ủ, “Không chơi tiền có được không? Qua năm mới, nhiều người biết tôi nghèo mà, thua sạch mất.”

Bốn người lạnh lùng liếc cô một cái.

Hữu Hữu nói, “Mẹ, sao mẹ nói cứ như chắc chắn mình sẽ thua vậy ấy?”

“Bởi vì cảm thấy không có đủ thực lực! Bốn người, nhìn thế nào cũng giống như tài xế già trong sòng bài, mẹ là người mới, nếu như thực sự chơi tiền, không phải sẽ phá sản à.”

Hoa Cẩm, Mộ Nhã Triết, Cung Kiệt, Hữu Hữu: “???”

Tài xế già sao?

Hữu Hữu an ủi, “Không sao, trình độ của con còn kém hơn, có con làm đệm lưng cho mẹ mà.”

Vân Thi Thi nghe xong lời cậu an ủi, lúc này mới hài lòng.

P.s: Bởi vì các editors cũng như beta-er chưa từng chơi đấu địa chủ, hơn nữa tìm trên mạng lại chỉ có quy tắc chơi 4 người, nên mấy chương này nếu có gì sai sót, mong các bạn thông cảm.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện