Kỷ Nhan cảm động đến phát khóc, cô ta che miệng lại, hai mắt mở to, không thể tin được nhìn về phía anh ta: “Cao Nam... Em...”
Cao Nam cưng chiều cười một tiếng, nắm chặt lấy bàn tay cô ta, sau đó xoay người lại, đối mặt với ký giả truyền thông dưới sân khấu.
“Tôi sẽ không lại để cô ấy phải chiến đấu một mình! Cho tới nay, cô ấy vẫn luôn âm thầm gánh vác mọi chuyện, nhưng từ giờ trở đi, tôi tuyệt đối sẽ không để cô ấy phải một thân một mình!”
Lời này vừa nói ra, ánh sáng đèn flash không ngừng lóe lên.
Trong màn hình TV, Cao Nam kiên định nắm lấy tay Kỷ Nhan, giống như một người đàn ông thâm tình, trên mặt tràn ngập sự hối hận cùng thương yêu, đây là sự cưng chiều anh ta chưa từng biểu lộ.
Kỷ Nhan kích động che miệng lại, nhìn anh ta, nước mắt không ngừng rơi xuống, sau đó kích động ôm lấy Cao Nam.
“Tách... tách... tách...”
Một cái ôm nồng nhiệt, khiến ký giả trong hội trường tốn biết bao cuộn phim.
Trước màn hình TV, Tiếu Tuyết giật mình nhìn một màn này, lúc Cao Nam và Kỷ Nhan thâm tình ôm lấy nhau, lòng cô ấy đau đớn như bị vô số móng vuốt xé rách thành ngàn mảnh.
Cô ấy vốn cho rằng mình đã hoàn toàn quên Cao Nam.
Nhưng khi Tiếu Tuyết nhìn thấy, người đàn ông mà mình quen biết đã lâu như vậy, lại có thể biểu lộ sự cưng chiều cùng thương yêu chưa từng dành cho cô trước mặt một người phụ nữ phác, cô chợt cảm thấy, bản thân mình buồn cười biết bao nhiêu!
Đần độn!
Ngu ngốc!
Vậy mà cô lại có thể yêu thương một người đàn ông như vậy!
Vậy mà cô lại có thể bị một người đàn ông như vậy trêu đùa tình cảm!
Tiếu Tuyết thật sự không cam lòng!
....
“Kỷ Nhan cùng tôi đã yêu nhau hai tháng, tình cảm rất tốt. Tôi cùng cô ấy vẫn luôn lấy kết hôn làm mục đích kết giao nghiêm túc. Nhưng mà, tôi thừa nhận, là tôi tham luyến sắc đẹp, là tôi bị mê hoặc, lại có thể làm ra hành động phản bội cô ấy, phạm phải lỗi lầm mà có lẽ tất cả mọi người đàn ông trên đời đều phạm phải! Nhưng mấy ngày này, tôi chợt phát hiện, người tôi thật lòng yêu thương, lại là cô gái này!”
Đến đây, giọng điệu Cao Nam bỗng trở nên nghiêm túc hẳn: “Còn về phần mọi người, cái gọi là chứng cứ, như vậy không
biết lời nói của tôi có tính là chứng cứ hay không?”
Phía dưới sân khấu lập tức có ký giả giơ tay đặt câu hỏi: “Xin hỏi anh Cao Nam, vừa rồi cô Kỷ Nhan có nói, Vân Thi Thi chủ động quyến rũ anh, là sự thật có phải hay không?”
“Đúng vậy!”
“Vân Thi Thi thật sự có những hành động mập mờ như vậy sao?”
“Đúng vậy!”
“Xin hỏi anh thật sự đến cuộc hẹn ở quán rượu sao?”
“Đúng vậy.”
“Như vậy, anh thật sự có phát sinh quan hệ với cô Vân Thi Thi hay sao?”
Câu hỏi sắc bén như vậy, khiến cho hội trường lại rơi vào yên tĩnh một lần nữa.
Tiếu Tuyết trừng to mắt, nhìm chằm chằm vào khuôn mặt lạnh lùng của Cao Nam, âm thầm cầu nguyện trong lòng, không được, không thể làm ra chuyện tổn thương Thi Thi.
Nhưng mà ngay sau đó, trên mặt Cao Nam xuất hiện một nụ cười quỷ dị, anh ta chậm rãi gật đầu, ra vẻ ngại ngùng đáp lại: “... Đúng vậy...”
Hội trường buổi họp báo lại trở nên ầm ĩ một lần nữa.
Một câu nói này, thông qua Internet phát sóng trực tiếp, hiện tại dường như mọi người trên cả nước đều đã biết.
Anh ta trả lời như vậy, không thể nghi ngờ chính là ngầm khẳng định tội danh “kẻ thứ ba” của Vân Thi Thi!!!
“Khốn nạn!”
Tiếu Tuyết tức giận hét to một tiếng, thiếu chút nữa ném chén trà trong tay về phía TV.
Vân Thi Thi lập tức ngăn cản cô ấy: “Tiếu Tuyết, tỉnh táo một chút.”
“Làm sao tớ tỉnh táo được chứ?”
Hai mắt Tiếu Tuyết mờ hơi nước, cô cắn răng nghiến lợi gằn từng tiếng: “Tại sao anh ta có thể làm như vậy với cậu chứ? Thi Thi, anh ta làm như vậy chính là bịa đặt, là phỉ báng! Những lời Kỷ Nhan nói vốn là những điều giả dối không có thật, nhưng anh ta lại nói như vậy, rốt cuộc anh ta muốn làm gì?”