"Vậy con định làm thế nào?" Giang Khởi Mộng thăm dò.
Tống Ân Nhã lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ khó khăn, cắn răng, lại không biết nên làm thế nào.
"Con muốn... con thực ra muốn, giải quyết đứa bé kia! Không có đứa bé, thì cô ta cũng không tạo nên được sóng to gió lớn gì! Con cũng từng tìm hiểu, Mạnh Tinh Tuyết kia, một thân một mình, giải quyết đứa con trong bụng cô ta hẳn là không có gì khó! Con nghi ngờ, cô ta giữ đứa bé đó lại, cẩn thận trốn đi, sau đó sinh con ra, nuôi lớn, giống như Vân Thi Thi kia vậy! Muốn được mẫu bằng tử quý, đến lúc đó, mang theo con mình trở về thủ đô, nhà họ Mộ lại coi trọng đèn nhang, có thể không nhận sao? Tuy là không có danh phận gì, nhưng có thể nhảy được vào cửa nhà họ Mộ, làm vợ lẽ, cũng là một chuyện phiền lòng rồi. Ngẩng đầu gặp cúi đầu cũng thấy nhau, con lẽ nào làm bà chủ nhà họ Mộ, lại phải mỗi ngày sống chung với một người phụ nữ như vậy sao?"
"Cái này..." Giang Khởi Mộng cũng có chút khó xử.
Tống Ân Nhã đột nhiên hỏi: "Nếu không, mẹ, mẹ và ba nói chuyện, hôn lễ của con và Yến Thần cũng sắp tới, hai người thăm dò tâm tư của Mộ Lâm Phong. Đứa bé còn chưa sinh ra, chúng ta vẫn còn cơ hội để từ hôn. Nhà họ Mộ coi trọng danh tiếng, mà đó lại là chuyện không mấy tốt đẹp, nhà họ nhất định sẽ không im mặc kệ!"
"Không thể làm như vậy!"
Giang Khởi Mộng trực tiếp bác bỏ đề nghị này.
"Vì sao?" Tống Ân Nhã khó hiểu.
"Nếu như vậy, chẳng phải là sẽ đắc tội với nhà họ Mộ sao? Mộ Lâm Phong cũng chẳng phải người hiền lành gì, nếu như chọc giận ông ta, dù cho là nhà họ Tống, cũng không đỡ nổi đâu!"
"Làm sao? Chẳng nhẽ nhà họ Tống lại để
nhà họ Mộ đè đầu sao? Nhà họ Tống cũng không phải dễ bị bắt nạt như vậy! Con là vị hôn thê của anh ta, vậy Mạnh Tinh Tuyết kia, cô ta là con hồ ly tinh chạy từ đâu đến, ôm trong bụng đứa con của anh ta, anh ta chẳng lẽ không cho con được một lời giải thích sao? Con còn chưa xuất giá, đã phải chịu oan ức này, thật sự không công bằng!" Tống Ân Nhã nói.
Giang Khởi Mộng lập tức an ủi: "Đứa bé ngốc, lời này sao có thể nói như vậy? Hôn sự này, Mộ Yến Thừa vốn là người bị động. Con thử nghĩ, nếu chuyện này không thành, cậu ta cũng không còn liên hệ với con, con vẫn còn đứa bé trong bụng, hơn nữa trên dưới nhà họ Mộ cũng chẳng mấy ai tán thành chuyện này, nếu không phải là vì cái thai trong bụng con, hơn nữa tình thế nhà họ đang ở cảnh nước sôi lửa bỏng... tài lực nhà chúng ta cũng phần nào có thể giúp họ... nếu không, nhà họ Mộ tuyệt đối sẽ không chấp nhận hôn sự này! Đổi lại là Mộ Nhã Triết, anh ta nhất định sẽ không nói hai lời, buộc con hủy đi cái thai! Anh ta tuyệt đối sẽ không cho phép con dùng thủ đoạn lên người mình, có thể Mộ Yến Thừa thì khác, cuối cùng thì cậu ta cũng chẳng làm được trò trống gì, tính tình không dứt khoát, không có khả năng không nhận con mình. Chỉ là, hôn sự này nhà họ Mộ rất nhiều người không ưa, nếu như con còn muốn hủy hôn, họ nhất định sẽ càng thêm khó chịu!"
Giang Khởi Mộng phân tích rõ ràng, hiển nhiên là rất coi trong mối quan hệ hai nhà họ Tống và nhà họ Mộ.
Tống Ân Nhã vẫn có chút không cam lòng, nghe Giang Khởi Mộng phân tích, cũng hiểu được mấy phần...