Ngay trước mặt mọi người, ông ta đã mở miệng muốn nói chuyện nhà họ Mộ, nhưng lại bị một câu bâng quơ của anh chặn họng, nhất thời vô cùng xấu hổ.
Chờ đến khi Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi đi xa, Mộ Lâm Phong vẫn còn nén giận, ngồi xuống chỗ của mình, sắc mặt tái nhợt.
Thằng nhóc này, bây giờ đủ lông đủ cánh rồi, đến lời của ông ta, cũng dám phản bác!
Nhưng ông ta cũng không nghĩ lại, lúc trước ông ta quyết tâm đuổi Mộ Nhã Triết rời khỏi nhà họ Mộ, không hề lưu lại cho anh một con đường, bây giờ lại muốn lợi dụng anh, căn bản chính là mơ mộng hão huyền!
Ngồi cùng bàn ông ta, đều là mấy đổng sự* tập đoàn xuyên quốc gia, nghe vậy, cũng cười nói: “Mộ nhị, hôm nay là ngày vui của tổng giám đốc Mộ, chuyện công việc, không nên bàn vào hôm nay đâu!”
*Đổng sự: thành viên ban giám đốc; ủy viên quản trị; thành viên hội đồng quản trị.
“Sẽ không phải chuyện gần đây Mộ thị thiếu hụt tài chính đấy chứ?”
Đổng sự tập đoàn Thịnh Hoa, Vương Thiên Thạch cười nói: “Đoạn thời gian trước, tôi nghe trợ lý nói, nhà họ Mộ có người đến tìm tôi, Mộ nhị, là vì chuyện này sao?”
“Ha ha! Nhà họ Mộ sao lại xuất hiện chuyện thiếu hụt tài chính được chứ?”
Một người đàn ông khác, mặc dù Mộ Lâm Phong không nhận ra ông ta, nhưng có lẽ là địa vị ngang hàng với Vương Thiên Thạch, cười nói: “Đổng sự Vương, chẳng lẽ ông không ở trong nước nhiều năm, nên không biết? Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có nhất thủ đô, tài sản phải lên đến con số hàng vạn tỷ, sao lại có chuyện thiếu hụt tài chính được?”
Mộ Lâm Phong khổ không có chỗ nói, kìm nén một ngụm khí đen, lại không có chỗ phát tiết!
Không sai!
Trước đây Mộ thị thật sự giàu có, tài sản lên đến hàng vạn tỉ, từng vô cùng nở mày nở mặt.
Nhưng mà số tiền này, đều nằm trong tay mấy đổng sự của tập đoàn!
Lúc Mộ Nhã Triết rời đi, những cổ đông này cũng thay nhau bỏ cỗ, mang theo mấy nghìn tỉ tài sản, đầu tư vào tập đoàn Thánh Ngự, bây giờ Mộ thị, bên ngoài thì vẻ vang, nhưng mà thực chất tình hình bên trong như thế nào, chỉ có Mộ Lâm Phong biết rõ!
Hiện tại Mộ thị, tài sản mà có được chỉ khoảng mười mấy tỉ thôi, đã coi như là không tệ
rồi!
Nợ chết của tập đoàn đầy một đống, sổ nợ năm xưa càng lằng nhằng hơn, con số phải lên đến tận trời rồi!
Bao nhiêu tư sản trên danh nghĩa đều nhao nhao, chờ đầu tư lấy lãi, nhưng lại xuất hiện vấn đề thiếu hụt tài chính, hạng múc gác lại một ngày, chính là tăng thêm một phần lỗ, hôm nay đã sớm trở nên nợ nần chồng chất, thu không đủ chi!
Bây giờ, cũng chỉ có thể dựa vào số tiền thu được từ mấy bệnh viện để chèo chống, nhưng lại cũng không biết còn có thể kiên trì bao lâu!
Rất nhiều hạng mục đều trở thành tài sản bất hợp pháp, bị chính phủ thu mua cưỡng chế.
Mặt ngoài, nhà họ Mộ vẫn là gia tộc giàu có vẻ vang, nhưng lại không biết Mộ Lâm Phong để có thể duy trì được danh tiếng này, phải chịu biết bao khổ sở!
Nhưng ông ta lại không thể chịu thua, lại càng không thể để lộ tin tức Mộ thị nay không bằng xưa, tay trắng gán nợ, nếu là như vậy, mấy cổ đông còn lại của Mộ thị, thấy Mộ thị mất đi vị thế, sẽ càng muốn rời đi!
Hội đồng quản trị những năm qua, đều có Mộ Nhã Triết điều hành, trong lúc họp hội nghị đều là bàn bạc hạng mục đầu tư, các lĩnh vực mới cần khai phát.
Bây giờ, lúc họp hội đồng quản trị, lại không ngừng báo cáo tình trạng nợ xấu, nợ chết, Mộ Lâm Phong càng phải vất vả trấn an tâm tình của mấy Đổng sự, cố gắng xây dựng phương hướng đầu tư lý tưởng cho họ.
Nhưng mà kế hoạch có tốt đẹp thế nào, cũng đều chỉ là nói dễ hơn làm.
Mộ thị bây giờ đã mất đi vị thế của ngày xưa!
Mộ Lâm Phong cũng từng nghĩ, nếu không, ông ta mặt dày, mời Mộ Nhã Triết trở về chủ trì mọi chuyện.
Nhưng ông ta lại không bỏ được sĩ diện, cũng không dám tùy ý làm bậy, ông ta sợ Mộ Nhã Triết có dã tâm, sẽ chiếm đoạt Mộ thị.
Đến lúc đó, ông ta có muốn khóc cũng không rơi nổi nước mắt!