La Hàn Kim nghi ngờ nhìn hắn chằm chằm, thấy Lý Hàn Lâm đi tới cửa, vỗ tay một cái, chốc lát sau đã có cảnh ngục đi đến, cầm gậy cảnh sát tới bắt chuyện.
Bị đập một gậy lên đầu, La Hàn Kim đau tới choáng váng.
Lý Hàn Lâm ra lệnh: "Tội phạm không hợp tác, lập tức dùng hình."
"Có ý gì? Các người muốn làm gì?"
La Hàn Kim kêu lên, cái ghế bị quật ngã, ngay lập tức cảnh ngục đã lấy khăn chùm đầu hắn lại, nước được đổ xuống.
"Đừng đừng..."
Thủy hình, hình phạt tàn nhẫn nhất trong tất cả các hình phạt.
Khăn mặt từ từ ướt đẫm nước, nước không ngừng ngấm xuống, dưới sự hấp thụ nước của khăn lông, lỗ mũi của La Hàn Kim bị bít chặt, không tài nào có thể hít thở được.
Cảm giác ngạt thở giống như bị một ngọn núi đè nặng.
Cả người căng cứng, tứ chi bị còng số tám khóa chặt, không thể nhúc nhích.
"Keng keng" tiếng chuông kim loại vang lên.
Vân Thiên Hữu ung dung nâng chén trà lên nhấp một ngụm, ngẩng đầu nhắc nhở một tiếng, Lý Hàn Lâm lập tức phất tay một cái, cảnh ngục vội vàng kéo khăn mặt xuống, La Hàn Kim mắt trợn tròn, thở gấp, giống như vừa trở về từ cõi chết, nét mặt vặn vẹo dữ tợn.
"Đã tỉnh táo rồi chứ?" Vân Thiên Hữu đặt chén trà xuống, hỏi một câu.
Cảnh ngục đập một gậy vào vai hắn: "Tỉnh chưa? Hỏi mày đấy?"
"Tỉnh... tỉnh rồi!" La Hàn Kim hoảng sợ hỏi: "Người anh em, hai người bọn họ là ai?"
"Ai là anh em với mày?" Cảnh ngục tức giận tát hắn một cái: "Hỏi ông cái gì ông lập tức trả lời cái đấy, thành thật một chút, bằng không thì đừng hòng dễ chịu!"
"Vâng vâng, tôi biết rồi!" La Hàn Kim ngoan ngoãn gật đầu, nhìn Vân Thiên Hữu với ánh mắt kính sợ.
"Thức thời một chút!" Cảnh ngục nói xong, nhìn Lý Hàn Lâm nịnh nọt, người phía sau liếc một cái, bọn họ lập tức ngoan ngoãn lui xuống.
"Sớm nghe lời như vậy, có phải là bớt một chút đau khổ rồi không?" Vân Thiên Hữu chậm rãi nói: "Ông phạm tội gì mà bị bắt tới, có biết không?"
"Tôi biết." La Hàn Kim ở trong tù cũng nếm không ít đau đớn từ cảnh ngục, kinh nghiệm tất nhiên cũng nhiều hơn.
Đứng ở trước mặt đứa trẻ này, tuy trong lòng rất khó tin rằng một đứa trẻ lại có khí độ lớn như vậy, nhưng từ trong nội tâm hắn vẫn có sự kính sợ nhất định.
"Ta tới để hỏi ông về chuyện của hai người này, ông biết cái gì thì
nói rõ mười mươi ra!"
Vân Thiên Hữu nói, lấy ra hai tấm hình từ tay Lý Hàn Lâm đặt trước mặt hắn.
La Hàn Kim ngơ ngác nhìn, tấm hình của hai cô bé, vừa nhìn đến một tấm hình trong đó thì chợt nhớ ra.
"Tiểu Nhu?"
La Hàn Kim ngẩng đầu khó hiểu nhìn Lý Hàn Lâm: "Cô gái này?"
"Có nhớ rõ cô ta được ai nhận nuôi không?"
"Nhớ, nhà họ Mộ ở thủ đô, là cụ Mộ đích thân đến dẫn người đi." La Hàn Kim đáp.
"Ông cụ nhà họ Mộ tại sao lại muốn nhận nuôi cô ta?"
"Bởi vì trên người cô ta có một miếng ngọc bội! Hình như là tín vật thiếp thân. Trên người ông cụ cũng có một khối giống như vậy, hai miếng này vừa vặn một đôi." La Hàn Kim hồi tưởng lại: "Tôi nhớ rõ, ông cụ nhà họ Mộ nói đấy là thân nhân thất lạc của ổng."
"Chỉ dựa vào một miếng ngọc mà có thể kết luận như vậy?" Lý Hàn Lâm hoài nghi nói.
La Hàn Kim gật đầu một cái, nói: "À! Miếng ngọc này là cổ vật có một không hai trên đời này."
(1) Thủy hình, biện pháp tra tấn sử dụng nước, cụ thể là sử dụng giấy tuyên thành phủ lên mặt của phạm nhân rồi từ từ rót nước lên trên, lớp giấy sẽ chồng nhiều hơn cho đến khi người hành hình ép cung thành công, do giấy tuyên thành là giấy xếp và có độ mỏng đặc thù cho nên khi bị nước thấm vào sẽ co lại bít chặt ngũ quan như mắt, mũi, miệng,... khiến phạm nhân bị ngột thở, mà tác dụng của nước lại giữ cho phạm nhân luôn tỉnh táo từ từ cảm nhận cái chết đến gần, cho nên tinh thần bị hoảng loạn vô cùng, do đó hình phạt này được coi là một trong những dạng tra tấn tàn nhẫn nhất. Có một số nơi khi dùng hình còn thay thế giấy tuyên thành bằng lụa mỏng hoặc các vật liệu tương tự.