Khuôn mặt của Tô Kim Thư ngay lập tức nóng lên, cô nhàn nhạt nói: “Anh đang nói cái gì vậy? Tôi không hiểu.”
“Không hiểu thì em đỏ mặt cái gì?”
“Tôi.”
Tô Kim Thư biết tính khí của người đàn ông này tệ đến mức nào.
Nếu như nhất định phải đối đầu với anh thì chắc chản sẽ cô sẽ có kết cục đáng buồn.
Cô có chút mất tự nhiên nhìn trái nhìn phải: “Ừm, đây là nơi công cộng..”
“Vì thế?”
Tô Kim Thư đã trực tiếp hóa đá.
Vì thế?
Tất nhiên là sẽ bị người ta nhìn thấy đó!
Ảnh hưởng này không tốt lắm đó?
Lệ Hữu Tuấn nhìn cô như thể là chuyện đương nhiên: “Chúng ta đã là vợ chồng, bất kể làm gì thì nó cũng đều là điều đương nhiên. Hơn nữa, em không nghĩ tình cảnh như bây giờ mới dễ gây chú ý sao?”
Tô Kim Thư quay đầu lại nhìn xung quanh, cô phát có vài người đi ngang qua đang nhìn về phía bên này.
Đây là khu biệt thự, không có gì ngạc nhiên khi xe hơi sang trọng ra vào, nhưng mà cái trực thăng lại xuất hiện thì lại hơi quá bắt mắt.
Cô không biết nói gì chỉ có thể nhìn Lệ Hữu Tuấn.
Người đàn ông này vẫn kiên trì kéo cánh tay của cô,dường như cũng không có ý định buông ra.
Cô quyết tâm, quay người nhanh chóng lên trực thăng, chạm vào má anh như chuồn chuồn đạp nước.
Đột nhiên, tim cô đập loạn xạ, hai má bắt đầu nóng lên, cô xoay người bỏ chạy.
©ổ tay lại bị người ta giữ lại.
Tô Kim Thư tức giận đến mức bốc khói trên đầu, phồng má nói: “Tôi cũng đã hôn rồi, anh còn muốn làm gì nữa?”
Lệ Hữu Tuấn bình tĩnh nhìn cô, chỉ vào đôi môi mỏng của anh: “Đây”
“Anh anh anh đừng có mà được voi đòi tiên nhé!”
Tô Kim Thư tức giận cản răng, nhưng mà Lệ Hữu Tuấn lại như một tên vô lại, trông vô cùng bình tĩnh, dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi. Chỉ cần hôm nay Tô Kim Thư: không hôn anh thì anh cứ ở đây với cô mãi.
“Nhìn xem, cặp đôi này thật là lãng mạn”
“Khi nào chồng tôi có thể lãng mạn như vậy, tôi cũng sẽ liều mạng chạy theo anh ấy”
“Nhìn kìa, người đàn ông đó đẹp trai quát Trời ơi, tôi sống ở đây lâu như vậy rồi mà chưa từng thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy”
“Không biết người phụ nữ đó trông như thế nào, hay là chúng ta đi qua xem một chút, chụp ảnh đăng lên mạng đi, có lẽ ngày mai sẽ nổi đó.”
Vài người phụ nữ ở đãng xa đi ngang qua và bắt đầu bàn tán sôi nổi.
Thấy họ định lấy điện thoại di động, Tô Kim Thư nghiến răng, trực tiếp bỏ cuộc.
Cô nhắm mắt rồi trực tiếp hôn lên đôi môi mỏng của Lệ Hữu Tuấn.
Đôi môi mềm mại của người phụ nữ nhỏ.
nhắn trêu đùa dây thần kinh nhạy cảm của anh Hai mắt Lệ Hữu Tuấn tối sầm lại, trái tay anh siết chặt lấy vòng eo thon thả của cô, quay lưng lại với mấy người bên ngoài và hôn sâu hơn.
“At”
Nhìn thấy người này cứ được một tất lại tiến một thước, Tô Kim Thư vừa xấu hổ vừa tức giận, liên tục đưa tay ra đánh anh.
Nhưng mà cho dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì cô cũng không thể chống lại được sức lực của ữu Tuấn.
Từ góc nhìn của người ngoài cuộc thì cô giống như là đang làm nũng như một đứa trẻ trong vòng tay của anh.
Cuối cùng, sau nụ hôn dài thì Tô Kim Thư đã sớm bị anh hôn đến nỗi chìm vào màn sương mù.
Lệ Hữu Tuấn nhìn cô mềm oặt trong vòng tay mình, dáng vẻ mơ mơ màng màng thì chỉ cảm thấy quá đáng yêu: “Ngủ ngon, anh sẽ cố gắng trở lại càng sớm càng tốt.”
Hơi thở nóng hổi khiến cả người Tô Kim Thư run lên.
Cô bật dậy gần như theo phản xạ và vội vàng chạy ra ngoài.
Nhìn thấy cô hoảng sợ bỏ chạy như vậy thì một vòng cung vui vẻ xẹt qua khóe miệng Lệ Hữu Tuấn: “Đi”
“Vâng, thưa ông chủ”
Âm ầm ầm Các cánh quạt nhanh chóng khởi động, chiếc trực thăng làm xung quanh nổi lên gió mạnh.
Tô Kim Thư cứ như vậy mà đứng tại chỗ, mái tóc dài và chiếc váy tung bay trong gió.
Hai má cô hơi nóng, đầu ngón