Đối mặt với hai đứa trẻ đột nhiên xông vào, cậu chủ không chỉ không nổi giận, thậm chí còn bình tĩnh ngồi xổm xuống và nói xin chào.
Đúng là mặt trời mọc từ phía tây!
Tô Duy Hưng gật đầu và chỉ vào quán cà phê bên cạnh: “Chúng ta qua kia nói chuyện nhé.”
Lệ Hữu Tuấn im lặng một lúc và gật đầu đồng ý.
Lục Anh Khoa đúng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này mặt liền cứng đờ : “Nhưng cậu chủ, cuộc họp cổ đông đã bắt đầu. Các cổ đông đang chờ ngài ….
“Vậy cứ để họ chờ đi.”
*.. Vâng”
Năm phút sau, quán cà phê Thiên Ngọc.
“Lệ Hữu Tuấn, nam, 27 tuổi. Tổng giám đốc của tập đoàn Lệ Thiên, độc thân, giàu có nứt đố đổ vách, doanh nhân giàu có nổi tiếng thứ năm trong danh sách người giàu của Forbes. Có tin đồn rằng anh có một khuôn mặt của thần thánh. Xếp thứ nhất trong danh sách những người đàn ông mà phụ nữ châu Á muốn ngủ cùng nhất …”
Tô Duy Hưng lấy iPad ra và đọc cẩn thận những gì mình tìm thấy và nói: “Chú ơi, có phải tất cả đều là thật không?”
Ngồi đối diện cậu bé, Lệ Hữu Tuấn nheo mắt lại và thấy buồn cười. “Ngoại trừ cái cuối cùng cần được xác minh, còn lại đều là sự thật.”
Tô Duy Hưng suy nghĩ nghiêm túc: “Da mặt khá dày giống Tô Kim Thư, cháu thích.”
Tô Mỹ Chỉ nhìn vào anh trai mình và học cách suy nghĩ nghiêm túc: “Hmm… nhìn khá đẹp và có nhiều tiền để nuôi em và mẹ ạ, em cũng thích”
Lệ Hữu Tuấn: Tô Duy Hưng chỉ gật đầu hài lòng, bỏ iPad xuống và nói: “chú Tuấn, câu hỏi của chúng cháu xong rồi. chú có vấn đề gì cần hỏi không?”
Lệ Hữu Tuấn nhìn chằm chằm vào hai đưa bé và nói: “Vậy, cháu muốn làm gì với tất cả những câu hỏi mà cháu vừa hỏi tôi?”
Tô Duy Hưng lập tức trả lời: “Chúng cháu muốn chú làm cha của chúng cháu!”
Lệ Hữu Tuấn: “Cha?”
Tô Mỹ Chỉ gật đầu: “Vì cháu nghĩ mẹ của chúng cháu là người phụ nữ tốt nhất trên thế giới này, và vì chúng cháu không thể tìm thấy cha, nên chúng cháu cần phải chọn người đàn ông tốt nhất để làm cha của chúng cháu.”
“Lý do này ..”
Đúng là tốt đến mức bạn không thể bác bỏ nó.
Tìm hiểu xem hai đứa trẻ này đến từ đâu, Lệ Hữu Tuấn thấy thật có chút buồn cười.
Mặc dù hai đứa bé rất dễ thương, nhưng thật nực cười khi bắt anh trở thành một người cha.
Vì các cổ đông đang chờ anh họp, anh.
quyết định nhanh chóng: “Nếu cháu nghĩ rằng tôi là người đàn ông tốt nhất để làm cha của cháu, thì tôi cũng phải xem mẹ của cháu có làm tôi hài lòng hay không?”
Lệ Hữu Tuấn nghĩ mình hôm nay có gì đó không đúng lắm.
Một người quý chữ như vàng, khi đối mặt với hai đứa trẻ lại trở nên nhiều lời như vậy.
Mắt Tô Duy Hưng liền sáng lên, lấy iPad ra, lật một bức ảnh và đẩy qua.
Lệ Hữu Tuấn, khi xem bức ảnh trên iPad liền bất ngờ: “Cô ấy là mẹ của các cháu?”
Tô Duy Hưng gật đầu: “Tô Kim Thư, sinh viên tâm lý học cao cấp ở Stanford, năm nay.
hai mươi ba tuổi, còn độc thân.”
Tô Mỹ Chỉ trượt khỏi ghế, chạy đến chỗ Lệ Hữu Tuấn, cẩn thận kéo tay áo của anh ta và nói: “Chú, cháu thật sự thích chú. Chú có thể làm cha của chúng cháu không?”
Tô Mỹ Chi vốn đã rất xinh đẹp.
Nhõng nhẽo lại càng là vũ khí bất khả chiến bại của cô bé ấy.
Ngay cả Tô Kim Thư, người đã nuôi nấng cô bé ấy từ khi còn nhỏ, cũng không thể kháng cự được.
Đôi mắt sâu thẳm của Lệ Hữu Tuấn rời khỏi Tô Mỹ Chỉ và rơi xuống khuôn mặt mặt cười rạng rỡ trên iPad Và rất nhanh sau đó, quyết định.
“Đồng ý.”
Lệ Hữu Tuấn đứng dậy một cách thanh lịch : “Hai giờ chiều mai, gặp ở phòng hộ