Yến hội bày ở Dao đài trước Phượng Trì, một địa điểm thưởng trăng tuyệt hảo. Những lần trung thu trước, Tiêu Quân Nhã đều muốn làm tiệc ở đây nhưng phải xin được chỉ thị Thái hậu, mà Thái hậu thì luôn nghiêng về Kỷ Thi Vân, cho nên Dao đài thưởng nguyệt là chưa từng thực hiện. Dao đài Phượng Trì, cung đăng đong đưa ; mười dặm liên đăng, sáng rực. Nhất luân băng thiềm diêu quải thiên biên, tế sái thanh huy, nguyệt lương như thủy...
Dưới ánh trăng sáng, Nam uyển nghi tại mọi người vây quanh chậm rãi bước xuống, tay hữu ý vô ý phủ lên bụng - còn chưa có nhô lên, mặt mày hiện bất hiện ý cười ; ngạo nghễ ; mặc cung trang thiên bích. Từ xa đi tới, Đức phi thấy thế, mặt mày phút chốc trầm xuống. Thải Hà thấy Đức phi sắc mặt không tốt, lo lắng hỏi:
« Nương nương, ngài không thoải mái sao ? »
« Không sao. » Đức Phi lắc đầu. Kẻ hại chết con nàng - Liên Khả Hân - nàng còn nhịn được huống hồ gì một tiểu nhân đắc chí - Nam uyển nghi?
Nam uyển nghi hoài long tự, cho người nâng bộ liễn thẳng tới cạnh Dao đài để biểu hiện thân phận cao quý. Hành động như thế là đại bất kính nhưng nàng mang long tự, ai dám nói cái gì?
Trần tần cũng đồng dạng có thai, nhưng không có thị sủng mà kiêu mà ngược lại là trầm ổn, đoan trang. Nàng đi cùng Trầm quý tần và Triệu phi, nhìn thấy Nam uyển nghi rêu rao như thế thì nhíu mày thở dài.
Kiêu ngạo như vậy, dù có Thục phi che chở đi chăng nữa, nàng ta có thể bình an sinh nở được ư?
Mặc cung trang màu cam, Như Ý hai tay giao nhau đoan chính đặt bên hông, cúi mình hành lễ.
« Nam uyển nghi, yến tiệc các vị nương nương chỉ cho mang theo một cung nữ, mong Nam uyển nghi hãy khiển lui ba người. »
« Ta đang mang long tự, vạn nhất sơ suất, bên cạnh không ai, ngươi gánh nổi không ? »
« Nam uyển nghi, đây là quy củ. »
Như Ý cung kính mà đứng, không ngẩng đầu lên cũng không cúi đầu, vô hình mang theo khí thế. Là một cung nữ hầu cả vua và hậu, khí phách đó làm cung phi xem náo nhiệt khen ngợi và chúng cung nhân hâm mộ.
Thấy người xung quanh lui tới, Nam uyển nghi đè ép phẫn nộ : « Tốt. Theo quy củ là được." Nàng phất tay điều ba cung nữ xuống, để lại Linh Nhi.
« Sao vậy, đang tiết trung thu mà, Nam muội muội chú ý thân mình, đừng bị thương tiểu hoàng tử. » Uyển quý phi - Kỷ Thi Vân - mặc lưu vân cung trang chậm rãi đi tới, đầu thắt tùy vân kế, phượng nhãn sinh huy, môi đỏ mọng mỉm cười, phong tình vạn chủng lại không mất đoan trang tao nhã.
Ồ ! Uyển quý phi bệnh nặng đây sao !
Nam uyển nghi ngoan ngoãn cúi người vấn an.
Kỷ Thi Vân nâng tay Nam uyển nghi, thân thiết nói : « Muội muội đang có mang, nghi thức không cần. »
« Thần thiếp tạ ơn Uyển quý phi thương tiếc. » Nam uyển nghi cười đáp.
Dù cao ngạo tới đâu, khi đối mặt Hoàng hậu, Uyển quý phi, Thục phi mấy người Nam uyển nghi đều là cung kính ; bởi những người này nàng không thể trêu vào.
« Không còn sớm nữa, đi thôi. » Kỷ Thi Vân vừa nói vừa kéo Nam uyển nghi đi Dao đài.
Hôm nay là trung thu, Nam uyển nghi ở đây không phải chọc Thái hậu và vua ngột ngạt sao, Kỷ Thi Vân tất nhiên không cho phép. Nàng đây đang lôi kéo Nam uyển nghi và cho mình thể diện.
Quý phi đã đứng ra hoà giải, tất cả chỉ để ý nhìn xem là được. Uyển quý phi mượn sức Nam uyển nghi, Hoàng hậu mượn sức Trần tần, trận này, chậc chậc, có thể xem.
Đức phi ở xa xa mắt lạnh mà nhìn, thấy Nam uyển nghi cùng Uyển quý phi trên Dao đài lúc này mới chọn mày, hướng Dao đài đi qua. Nhâm thục nghi từ sau đi tới nghiêng người hướng Đức Phi cúi người, tươi cười hỏi :
« Đức phi tỷ tỷ thân thể khỏe rồi ? »
« Nhọc muội muội quan tâm, bản cung không có việc gì. » Đức Phi cười mỏng.
« Vậy thì tốt rồi, muội muội yên tâm. »
Dưới hai câu, hai người đồng hành.
Thời gian dần qua, người trên Dao đài cũng nhiều hơn. Nhiều nhất là phi tần. Còn như Vinh vương, Tấn vương hay một vài vương gia khác từ đất phong trở về sẽ theo vua và hậu mà đến. Riêng các công chúa đã xuất giá thì ở tại nhà chồng.
Theo bố trí chỗ ngồi, Nam uyển nghi cùng Trần tần ngồi trước phi tần nhị phẩm. Trước khi khai tịch, Kỷ Thi Vân nói chuyện phiếm với Nam uyển nghi. Diệp quý tần là được ân điển mới có thể tới yến hội cho nên tới sớm, nhìn thấy Nam uyển nghi bộ dạng ngạo mạn ngồi nói chuyện cùng Uyển quý phi, cười lạnh cầm ly rượu trên bàn uống hết. Người mang tội, lần này được thả tự do tự nhiên thông minh hơn không ít, chỉ là đối với Nam uyển nghi vẫn là tức cành hông. Một lát sau, tiếng thông báo vang lên, chư phi đồng loạt đứng dậy cúi chào. Tô Hành mặc long bào, mi mục