Ở một tầng hầm tối tăm trong căn biệt thự xa hoa lộng lẫy, chỉ có một màu đen u tối, vài ánh sáng le lói từ ngọn đèn nhỏ đủ phát sáng một khoảng không gian.
Cộp cộp cộp...
Dương Triết Hàm thong thả đi xuống từng âm thanh phát lên cực nặng nề đối với kẻ áo đen đang bị tra tấn.
Hắn ngồi xuống chiếc ghế đối diện với tên áo đen đang bị xích hai tay dơ lên chân bị trói chặt cả người toàn những vết thương, máu dính thấm qua trang phục màu đen, gương mặt bị biến dạng đến đáng sợ.
Mạnh Khải bước đến cạnh hắn bình tĩnh nói
"Lão đại, theo như điều tra tên thật của hắn ta là Mã Ôn là người Trung Quốc, hai năm trước qua đây huấn luyện thành sát thủ.
Ngoài ra tên Mã Ôn này không khai bất kỳ điều gì."
"Đã dùng hết chưa?" - hắn không nóng không lạnh nói.
" Dùng hết tất cả loại hình tra tấn rồi."
Nghe vậy, Dương Triết Hàm nhướng mày nhìn Mã Ôn cười mỉa mai nói:
"Độ trung thành của mày rất đáng khen nhưng nó lại đặt không đúng nơi."
Mã Ôn không khuất phục trả lời hắn:
"Thì sao? Sớm muộn thì tao cũng bỏ mạng tại đây."
Bộp bộp bộp...!Hắn vỗ tay như lời khen ngợi:
"Có muốn về phía tao không? Đảm bảo ưu đãi còn hậu hĩnh hơn."
"Mày đừng....!Ực...!Khụ..."
Đột nhiên Mã Ôn ho ra máu hai mắt nhắm ghiền lại như đã chết...Mạnh Khải ra hiệu cho bác sĩ Châu Ngư đến xem.
Lúc sau Châu Ngư lắc đầu nói:
"Hắn ta bị trúng độc từ trước bây giờ phát tát nên chết rồi."
Mạnh Khải không nhịn được, tức giận nói
"Lại mất dấu."
Dương Triết Hàm bình thản đứng lên nói xong liền rời khỏi đó:
"Thu dọn đi."
Trong phòng khách, Lục Ánh Kim ngồi rót trả bên cạnh Lý Ưng Tụy.
Anh ngồi nhìn cô vẻ mặt có chút hứng thú hỏi:
"Này cô bé nói cho tôi nghe thử em có biện pháp gì lợi hại mà có thể ở bên cạnh hắn ta lâu đến vậy?"
Cô đưa tách trà cho anh ngờ vực hỏi lại:
"Dạ? Ý giám đốc là sao ạ?"
"Thì là trước đây không có cô trợ lý nào làm việc với hắn quá hai tuần chỉ có em làm được hơn gần ba tháng."
Lục Ánh Kim nghe vậy không nghĩ gì khác ngoài việc mình nấu ăn ngon
"Chắc là em nấu bún gà ngon đó ạ."
Lý Ưng Tụy nghe khá quen
"Bún gà???..."
Anh đã biết nguyên nhân tại sao hắn ta cứ đòi ăn bún gà sau đó lại chê dỡ nguyên nhân là do không ai nấu ngon cô trợ lý của hắn
Cô nhìn anh có vẻ đang suy nghĩ gì đó cứ cười cười một mình
"Giám đốc, có điều gì sao ạ?"
"Không có, tôi cũng muốn ăn thử món bún gà của em."
"Tất nhiên được rồi."
"Hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Dương Triết Hàm từ tầng hầm đi lên nghe thấy tiếng cười nói rom rả từ phòng khách.
Lý Ưng Tụy thấy hắn, cười cười đứng cạnh hắn nói:
"Tôi muốn thưởng thức món bún gà của cô trợ lý của cậu đấy."
Hắn không thèm để ý đến anh, ngược lại còn đuổi về
"Vô vị, cậu xong hết