Mạnh Khải ngồi vị trí ghế lái, thỉnh thoảng nhìn vào gương quan sát biểu cảm của anh.
Chiếc xe băng băng trên đường cao tốc chạy đến vùng ngoại ô.
"Dương tổng thật sự muốn dừng lại toàn bộ và rút lui sao?"
Dương Triết Hàm hé mở mắt nhìn vào chiếc gương như đang đối mặt với Mạnh Khải, anh không nhanh không chậm nói:
"Ừm, tôi không muốn buôn bán vũ khí nữa."
Mạnh Khải im lặng không nói gì, gật đầu xem như đã hiểu.
Dương Triết Hàm đã suy nghĩ vấn đề này rất lâu, trước đây sau khi anh lên tiếp quản vẫn luôn buôn bán vũ khí như cha và ông nội.
Đối mặt với bao nhiêu nguy hiểm, nhiều kẻ thù anh cũng không màng nhưng hiện tại anh có người cần bảo vệ chỉ muốn sống cùng Lục Ánh Kim bình an đến già.
Ting....Tin nhắn từ điện thoại gửi đến
Vợ yêu: "Tối nay anh tranh thủ về sớm nhé, em đợi."
Khóe môi của anh bất giác cong lên, dù chỉ một dòng tin nhắn nhỏ của cô cũng khiến anh vui vẻ.
"Được, anh sẽ về sớm."
Hôm nay là ngày sinh nhật của anh, cô xin nghỉ nửa buổi trở về liền đi siêu thị mua sắm đồ trang trí sinh nhật, thức ăn còn có bánh kem siêu to bự.
Đánh dấu sinh nhật năm 28 tuổi của Dương Triết Hàm cũng là năm cô và anh gặp nhau.
.
||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Lục Ánh Kim một tay trang trí hết cả căn nhà, cô quyết định nấu món lẩu cay rất thích hợp ăn giữa thời tiết chuẩn bị vào đông như thế này.
Biết sở thích của anh không thích màu mè nên tiệc trang trí đa số là tông trắng đen nhưng nhìn vẫn rất sang.
Lục Ánh Kim chuẩn bị xong tất cả xem đồng hồ đã sáu giờ tối, cô nhanh chóng chạy đi tắm bỏ hết mùi thức ăn dầu mỡ vừa nãy thay vào đó là bộ đầm xanh da trời nhẹ nhàng với ít xịt thơm body nhè nhẹ.
Đúng bảy giờ cô tắt tất cả đèn đứng cạnh cửa trên tay cầm chiếc bánh kem, chỉ cần anh vừa bước vào cô sẽ đốt nến.
Cạch! Cô biết anh luôn đúng giờ.
Dương Triết Hàm mở cửa đi vào cả căn nhà chỉ một màu đen, không phải cô đang ở nhà sao?
Vừa lúc anh