Tác giả: Tuyết Ảnh Sương Hồn
Thể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, ngược nhẹ, sủng, HE
Độ dài: 10 chương dài (446 trang)
Tình trạng: Hoàn - đã XB
______________
Vận mệnh vốn là một điều rất kì diệu, nó có thể khiến chúng ta tình cờ gặp gỡ nhau dưới những tình huống bất ngờ nhất, để rồi “vạn kiếp bất phục”, không thể chia xa. Sợi dây tình duyên nối giữa hai nhân vật chính của chúng ta hôm nay cũng thần kì như vậy đấy.
Lam Tố Hinh là một cô bé gặp nhiều bất hạnh. Sau khi mẹ mất, Lam Tố Hinh bị cha dượng giở trò đồi bại. Ngay trong đêm tối, cô gái bé nhỏ chạy trốn khỏi nhà, không có lấy một đồng trong người. Đúng lúc cô rơi vào khốn cùng, không biết đi đâu về đâu, thì lại gặp được phu nhân nhà họ Anh. Vị phu nhân giàu có đưa ra cho cô một đề nghị rất hấp dẫn: Chăm sóc cho con trai bà ta – Anh Hạo Đông, đổi lại nhà họ Anh sẽ cho Tố Hinh nơi ở, cho cô tiền tiếp tục đi học đại học. Đã là người rơi vào bước đường cùng, Tố Hinh dù biết chuyện này không đơn giản, nhưng còn cách nào đâu. Lúc gật đầu đồng ý với Anh phu nhân, chính cô cũng không thể ngờ rằng sợi dây vận mệnh đã bắt đầu từ lúc đó, thay đổi hoàn toàn số phận của mình.
Anh Hạo Đông là một người bệnh đặc biệt, lần đầu nhìn thấy anh lên cơn, Tố Hinh đã sợ chết khiếp chạy khỏi nhà họ Anh. Sau này cô mới biết, đó không phải là bệnh bẩm sinh. Sau một tai nạn đáng tiếc (mà không ai dám kể lại chi tiết với cô), chỉ biết là Hạo Đông bị trọng thương, hôn mê hơn một tháng mới tỉnh lại và não bị tổn thương, còn Diệp U Đàm, bạn gái anh thì đã chết trong tai nạn. Từ đó, Hạo Đông phát bệnh, rất dễ bị kích động, không thể nhìn thấy cửa kính và ánh sáng mặt trời. Phu nhân thuê Tố Hinh làm người thế thân cho Diệp U Đàm, chăm sóc Anh Hạo Đông và giúp anh ta chữa bệnh, bởi vì cô có khuôn mặt rất giống với cô Diệp đã mất.
Từ đó, Tố Hinh bắt đầu cuộc sống ở nhà họ Anh. Ban ngày thì đi học, tối về trở thành “Diệp U Đàm”, chăm sóc cho Hạo Đông. Một mặt Anh phu nhân hết lòng quan tâm cô, mặt khác lại cấm đoán cô quan hệ với những người bên ngoài. Đại thiếu gia của nhà họ Anh, Anh Duy Hạ lại luôn luôn soi mói từng hành động của cô, thấy cô không vừa mắt. Còn bản thân Tố Hinh lại cảm thấy có gì đó rất kì lạ trong mối quan hệ của Diệp U Đàm đã chết và Anh Hạo Đông. Hai người trên danh nghĩa là người yêu nhưng lại giống như gượng ép, thậm chí nếu cố nói về chuyện ấy, Hạo Đông sẽ nổi cơn bệnh. Cô liên tục hỏi thăm về vụ tai nạn và về cô gái tên U Đàm, nhưng không một ai chịu hé lộ nửa lời. Tất cả như một bức màn bí mật mà cô gái U Đàm cùng Hạo Đông là nhân vật chính, nhưng họ một người chết, một người thần kinh bị kích động, ai có thể nói cho cô bí mật đó được đây?
Tố Hinh sống trong sự hoài nghi cho đến khi gặp được bà Diệp, mẹ của Diệp U Đàm. Hoá ra, không chỉ cô giống U Đàm mà người mẹ đã mất của cô cũng giống hệt bà Diệp. Sau khi biết chuyện, nhà họ Anh ngay lập tức cảnh báo cô không được có bất kì liên hệ gì với bà Diệp. Nhưng giấy không gói được lửa, Tố Hinh phát hiện ra mình chính là cháu của bà Diệp, cũng là chị em họ với Diệp U Đàm.
Bí mật năm xưa của Anh Hạo Đông bị bại lộ, hoá ra vụ tai nạn đó không hẳn là tai nạn. U Đàm và Hạo Đông cùng rơi xuống từ cửa sổ một căn hộ chung cư, U Đàm chết, trong bụng còn mang theo đứa con của Anh Hạo Đông, còn Hạo Đông bị đâm một dao, thập tử nhất sinh, vớt lại được một mạng. Nhà họ Diệp cho rằng chính Anh Hạo Đông đã giết chết con gái mình, nhưng nhà họ Anh cũng tố rằng U Đàm đã đâm Hạo Đông một dao. Từ đó hai nhà không còn quan hệ, mà Lam Tố Hinh lại vô tình vướng vào vòng xoáy ân oán này. Nhưng lúc đó, cô chợt phát hiện ra, mình đã thích Anh Hạo Đông mất rồi. Cô lại càng đau khổ vì Hạo Đông vẫn chỉ nhớ đến U Đàm, coi cô như U Đàm mà đối xử.
Nhờ sự chăm sóc của Tố Hinh, bệnh tình của Hạo Đông càng ngày càng tiến triển tốt. Anh dần tỉnh lại khỏi cơn mê, bắt đầu nhớ lại được quá khứ và phát hiện ra U Đàm giả mạo. Tố Hinh rời khỏi nhà họ Anh, mang trong mình trái tim rạn vỡ, đến sống với gia đình nhà họ Diệp.
Nhưng đó vẫn chưa phải là kết thúc, bởi vì Anh Hạo Đông dần lấy lại trí nhớ, anh phát hiện ra người mình yêu không phải Diệp U Đàm mà là Lam Tố Hinh. Bởi nhà họ Diệp luôn phản đối mình, Hạo Đông không dám tới gần Tố Hinh mà chỉ dám lặng lẽ ngắm cô từ đằng xa. Nhưng điều đó cũng không thể ngăn cản tình yêu giữa hai người nảy nở, đâm chồi cắm rễ. Tố Hinh giúp Hạo Đông tìm lại những mảnh kí ức cuối cùng và phát hiện ra những sự thật kinh hoàng. Hoá ra, Hạo Đông thực sự vô tội, anh không yêu U Đàm, chưa bao giờ yêu, cũng không phải là người đã đẩy cô xuống khỏi cửa sổ. Cả hai người đều là nạn nhân của trò đùa tàn ác của số phận.
Kết truyện, mọi hiểu lầm được xoá bỏ, dù cho nỗi đau vẫn còn đó thì nó cũng được nguôi ngoai đi phần nào khi kẻ ác bị trừng trị thích đáng. Còn Tố Hinh và Anh Hạo Đông, họ hạnh phúc khi ở bên nhau, như những đoá hoa nở vào mùa đông, dù giá rét nhưng vẫn đầy sức sống. Vượt qua mọi khó khăn, tình yêu sẽ nở hoa rực rỡ.
Bình luận truyện