Trong đầu Hạ Dương vang lên một tiếng chuông cảnh báo, cô không ngờ Hiroko lại đến Việt Nam, càng không ngờ cô ấy tìm ra được địa chỉ nhà cô.
Hiroko khi nhìn thấy Hạ Dương cũng vô cùng kinh ngạc.
Hai người mở to mắt nhìn nhau một lúc lâu, cuối cùng là Hạ Dương bừng tỉnh trước.
Cô cất giọng "Chào, lâu rồi không gặp."
Hiroko có hơi sượng, cô thấp giọng nói "Chào cô."
Hạ Dương chần chừ vài giây rồi hỏi "Cô đến Việt Nam lúc nào vậy?" Thật ra cô muốn hỏi Hiroko sao lại đến nhà cô, nhưng nhìn thấy thêm một đoạn nữa mới đến nhà nên cô chuyển sang câu khác.
Hiroko có vẻ chột dạ, cô ấy ấp úng nói "Tôi...tôi đến để du lịch."
Du lịch hay thật, du lịch đến tận nhà cô? Hạ Dương âm thầm đưa ngón tay cái lên, Hiroko quả thật là một diễn viên tài ba mà.
Nhưng ngoài mặt Hạ Dương vẫn giữ bình tĩnh, cô mỉm cười "Vậy sao? Vậy tôi không làm phiền cô đi du lịch nữa, tôi đi trước đây."
Hạ Dương định đóng cửa kính xe lại thì nghe Hiroko gọi đến "Khoan đã..."
Hạ Dương bình tĩnh nhìn qua "Có chuyện gì sao?"
"Tôi...cô có thể đưa tôi theo với không? Hình như tôi bị lạc rồi."
Lý do hay thật.
Hạ Dương âm thầm khen ngợi.
"Cô ở đâu, tôi đưa cô về."
Hiroko bối rối "Tôi...mà cô ở gần đây sao?"
Hạ Dương hơi bất ngờ vì Hiroko chuyển chủ đề, nhưng vẫn gật đầu như đáp lời.
"Vậy tôi đến nhà cô ngồi một chút được không? Tôi...tôi hơi khát, mà tôi không biết nói tiếng Việt nên không giao tiếp được với ai."
Hạ Dương âm thầm gào thét trong bụng "Không biết tiếng Việt mà còn chạy đến đây? Có phải là cô tự cho mình là rất giỏi không?"
Nhưng dù sao Taishi cũng không có ở đây.
Hạ Dương nghĩ đến việc hiện tại có lẽ chuyến bay của Taishi đã cất cánh rồi, cô liền thở phào.
Dù gì thì địa chỉ nhà cô Hiroko cũng đã biết, có tránh thì một lúc nữa cô ấy cũng tự tìm đến, lúc đó sẽ càng khó xử hơn, thôi thì bây giờ mang theo cô ta về nhà cũng được.
Không có Taishi ở đây, có lẽ Hiroko sẽ không ở lại lâu.
Hạ Dương nghĩ vậy nên yên tâm gật đầu "Được, cô lên xe đi."
Hiroko vui mừng, cô nhanh chóng mở cửa xe Hạ Dương và ngồi vào ghế phụ.
Vừa ngồi vào đã ngửi ngay được mùi hương đặc trưng của Taishi, hai người họ đã yêu nhau hơn sáu năm, mùi trên người Taishi ít nhiều gì Hiroko vẫn nhận ra.
Sau khi nhận ra đây chính xác là mùi hương của Taishi, Hiroko càng xác định Taishi đang ở đây.
Thật ra Hiroko không biết, Taishi thật sự từng ở đây, nhưng mà anh ấy vừa mới đi rồi, mùi hương còn nồng bởi vì vị trí ghế phụ chính là vị trí Taishi vừa mới ngồi.
Hạ Dương nhìn thoáng qua biểu cảm của Hiroko, có lẽ đã trải qua quá nhiều chuyện, cô cảm thấy lúc này mình bình tĩnh hơn rất nhiều, nếu là tính cách lúc trước, cô khẳng định sẽ không để Hiroko bước lên xe mình.
Hạ Dương thầm khen ngợi mình thật rộng lượng, sau đó lái xe rời đi.
Sân nhà của Hạ Dương khá rộng, lúc này đã đậu đầy xe, Hạ Dương nhìn thế trận này liền biết cả dòng họ nhà cô đã đến rồi, hôm nay là chủ nhật nữa nên có vẻ mọi người sẽ đến rất đầy đủ.
Hiroko thì hơi choáng, cô nhìn một loạt xe ô tô đỗ đầy sân liền quay sang hỏi Hạ Dương "Đây đều là xe nhà cô sao?"
Theo thông tin mà Hiroko điều tra được, Hạ Dương chính là con một, thêm ba mẹ cô nữa là nhà tổng cộng chỉ có ba người.
Ba người mà dùng bao nhiêu đây xe sao, nhìn sơ qua cũng đã gần bảy tám chiếc rồi?
Hạ Dương hơi buồn cười, cô gật đầu "Ừ, đều là xe nhà đó." Dòng họ cô cũng là người nhà của cô, nói xe nhà thì cũng đúng mà.
Hạ Dương đỗ xe của mình xong, cô vừa tháo dây an toàn vừa nói "Xuống xe đi."
Hiroko tò mò, cô ta vừa mở cửa xuống xe vừa nhìn ngắm khắp nới.
Hạ Dương cầm lấy túi và điện thoại của mình xong cũng bước xuống, cô nhấn nút để cổng nhà tự đóng, sau đó quay sang nói với Hiroko "Vào đi."
Hiroko gật gật đầu, dáng vẻ kiêu ngạo trước đo đã bị sự tò mò thay thế.
Hạ Dương nhìn cô ta từ trên xuống dưới, là quân jean và áo T-shirt, mang giày thể thao.
Dáng vẻ này khiến Hạ Dương không quen lắm, Hiroko không phải người theo chủ nghĩa quyến rũ là nhất sao, sao hôm nay lại ăn mặc kín đáo vậy? Đã vậy tính tình còn trở nên dễ chịu, đâu còn kiểu hay khiêu khích, cao ngạo như trước nữa.
Hạ Dương không biết trước khi Hiroko tìm được đến địa chỉ nhà cô đã phải trải qua những gì.
Ngày hôm qua cô mặc váy ngắn, mang giày cao gót, vừa ra khỏi khách sạn đã bị bao nhiêu con mắt của người đi đường dòm ngó.
Dưới cái nắng gắt của buổi