*Giáo thảo:校草 - từ ngữ chuyên dùng để chỉ nam sinh đẹp trai nhất trong trường.
"Đi...siêu thị của trườnng." Anh hơi quay mặt lại nói.
Khi bóng dáng cao gầy của chàng trai biến mất khỏi tầm mắt, Nghiêm Thấm lau nước mắt, đôi mắt rũ xuống, dáng vẻ yếu đuối vừa rồi biến mất hoàn toàn, để lại cho anh một mảnh giấy ghi chú rồi đi đến nhà vệ sinh.
Trong siêu thị, tuy rằng chỉ có lác đác vài người mua đồ, nhưng----
Thẩm Dịch An bước đến khu đồ của nữ sinh, bước chân ít nhiều vẫn có chút nặng nề.
"Người kia, là giáo thảo?"
"Đúng nha, là anh ấy, nhưng anh ấy đến đây mua bánh mì nhỏ sao?"
Hai nữ sinh nói chuyện không hẹn mà cùng nhau khiếp sợ.
Mà Thẩm giáo thảo lúc này đang đối mặt với băng vệ sinh có độ dài, sản phẩm khác nhau.
Nghiên cứu tờ giấy dán đằng sau cũng không thu được bất cứ thông tin có giá trị nào.
Tóm lại, đôi khi phương pháp ngu ngốc nhất lại trở thành phương pháp hữu hiệu nhất, dì ở quầy thu ngân nhìn chàng trai xinh đẹp trước mặt, sau đó nhìn xuống mười mấy loại băng vệ sinh trên bàn, "Bạn học, cậu...muốn mua nhiều như vậy?"
Khuôn mặt lạnh lùng của chàng trai cứng ngắc: "Ừm."
Ngập ngừng một lúc, dì thu ngân tìm cho anh một cái túi đen nhét toàn bộ vào.
Thẩm Dịch An trả tiền xong, cầm lấy túi và bước nhanh rời đi.
Dọc theo đường về, hình ảnh bạn học Thẩm cầm một cái túi đen đi trong trường hấp dẫn phần lớn ánh mắt của vô số học sinh, mỗi tuần Chủ tịch Hội học sinh đều đứng trên bục dẫn chào cờ, gương mặt của anh không ai là không biết.
Ở bàn học đã không còn cô gái nhỏ khóc sướt mướt, trên bàn có một tờ giấy nhắn: "Em ở nhà vệ sinh."
Thẩm Dịch An mang theo túi to màu đen đi đến nhà vệ sinh, bước chân chần chừ đứng bên ngoài, gọi điện thoại cho cô: "Anh ở bên ngoài."
Nghiêm Thấm: "Anh vào đi."
Thẩm Dịch An: ".....Không tiện."
Cô gái nhỏ mím môi, giọng nói đầy phiền muộn: "Bên trong không có ai.".
||||| Truyện đề cử: Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi! |||||
Thẩm Dịch An: "Em đi ra đi, anh mua đồ rồi."
Cô gái nhỏ cuối cùng dùng sự trầm mặc làm chàng trai không thể không thoả hiệp, Thẩm Dịch An xác định một lần nữa hàng lang không có ai, lúc này mới đi vào.
Nghiêm Thấm từ trong buồng vệ sinh đi ra, nhìn chằm chằm túi đen lớn băng vệ sinh mà Thẩm Dịch An đưa đến, ánh mắt to ngây thơ vô tội nhìn anh.
Thẩm Dịch An trừng mắt: "Em chọn đi, loại thường dùng."
Nghiêm Thấm: "Anh Dịch An, anh đã từng mua băng vệ sinh cho con gái chưa? Tống Tuệ Ninh thì sao?"
Đối với việc cô nhắc đến Tống Tuệ Ninh, Thẩm Dịch An có