Không biết qua bao lâu, Tần Mục tỉnh lại, hắn chỉ cảm thấy tình trạng kiệt sức, khí huyết suy giảm, nguyên khí và khí huyết của hắn vẫn không có khôi phục bao nhiêu.
Tần Mục run rẩy giơ tay lên, xoa xoa mi tâm của mình, nơi mi tâm không có đá thần tạo hóa, cũng không có ngọc bội.
- Trong lúc ta hôn mê đã phát sinh chuyện gì?
Hắn chật vật ngồi dậy, nhìn về phía cái gương đối diện, chỉ thấy trong gương mình gầy như que củi, sắc mặt tái nhợt, không có một chút máu.
Vết thương ở mi tâm của hắn giống như mi mắt, đã khép kín, lưu lại một vết máu.
Trong đầu Tần Mục hoàn toàn hỗn loạn, thần thức cũng khó có thể điều động, nguyên khí trong cơ thể trống rỗng, trái tim yếu ớt nảy lên, không cung cấp được bao nhiêu máu cho các nơi trên thân thể.
Hai tay, hai chân hắn lạnh lẽo, cố gắng hết sức tìm kiếm linh dược trong túi Thao Thiết, qua một lúc lâu hắn mới tìm được đủ dược liệu cần thiết, miễn cưỡng phát động nguyên khí còn lại chế luyện linh đan.
Hắn khống chế nguyên khí không bằng trước, lúc luyện đan không ngờ nổ lò, hủy một lò đan dược.
Đây là chuyện chưa bao giờ phát sinh qua từ sau khi y thuật của hắn đại thành!
Hắn theo dược sư học tập y thuật, chỉ có lúc ở Tàn Lão thôn mới từng xảy ra chuyện nổ lò luyện đan, mà bây giờ tu vi của hắn tinh thâm, mỗi lần luyện đan đều sẽ thành công, loại chuyện nổ lò này căn bản không có khả năng xuất hiện ở trên người hắn.
Hắn thiếu hụt quá lớn, đối với thân thể, nguyên khí, thần thức và khí huyết không khống chế được giống như trước, thậm chí kém hơn thời kỳ thiếu niên!
Lấy y thuật và thuật tạo hóa của hắn hiện tại, chỉ cần không chết cũng không tính là bị thương, mà bây giờ lại thiếu hụt đến thuật tạo hóa cũng không có cách nào vận dụng, thậm chí ngay cả luyện đan chữa thương cũng rất gian nan.
- Đại sư huynh, huynh để lại cho ta khối đá thần này, hại ta thật thảm...
Ngụy Tùy Phong lưu lại khối đá thần tạo hóa này là muốn tốt cho hắn, nhưng kế hoạch của Ngụy Tùy Phong không theo kịp biến hóa, không ngờ rằng được hình của Tần Mục phức tạp như vậy.
Mi tâm của Tần Mục xuất hiện thêm một con mắt, con mắt này ảo diệu thế nào, Tần Mục còn chưa có thăm dò, đá thần tạo hóa đã muốn thay thế con mắt của hắn, kết quả chơi cho hắn chết đi sống lại.
Tần Mục lấy lại bình tĩnh, lại một lần nữa luyện đan, hắn càng thêm cẩn thận, cuối cùng cũng luyện ra một lò linh đan.
Hắn cầm linh đan lên, mở miệng lớn nuốt vào, điều động nguyên khí còn lại kích phát, luyện hóa dược lực, sau một lúc lâu xương tủy bắt đầu tạo máu, máu trong trái tim dần dần tăng nhanh.
Khí sắc của Tần Mục khôi phục một chút, nguyên khí cũng đang từ từ khôi phục, hắn lập tức lại chế luyện mấy lò linh đan, khiến cho máu thiếu hụt khôi phục lại bốn năm phần so với lúc trước, hắn lập tức chế luyện linh đan bổ sung nguyên khí, khiến cho nguyên khí cũng khôi phục được một ít.
Hắn gian nan đứng dậy, thân thể vẫn lảo đảo, rất suy yếu, nhưng không giống như lúc trước, trên mặt ít nhiều có chút huyết sắc, chỉ là vẫn gầy gò.
- Khối đá thần tạo hóa và ngọc bội kia của ta đi đâu rồi? Không biết là... có ép rơi con mắt ở mi tâm của ta hay không?
Da đầu hắn tê dại, trong lòng thoáng động, thử mở mi tâm ở con mắt thứ ba ra.
Mi tâm của hắn không có lông mày, chỉ có hai mảnh mi mắt hơi mỏng, mi mắt tách ra về hai bên, lộ ra một con mắt.
Tần Mục qua gương cẩn thận quan sát con mắt này, chỉ thấy con mắt này có cấu tạo khác với con mắt bình thường của mình, con mắt thứ ba của hắn vẫn là máu thịt tạo thành, nhưng con ngươi lại không phải là hình tròn, mà là cấu tạo hình thoi!
Hơn nữa màu sắc cũng không phải là màu đen, mà đồng tử là hình thoi màu đỏ!
- Khối đá thần tạo hóa kia không thể chen rơi ánh mắt của ta, nhưng dung hợp cùng con mắt thứ ba của ta! Đúng rồi, ngọc bội của ta đâu?
Tần Mục tiếp tục quan sát, nhìn càng thêm cẩn thận, lại thấy trong tròng đen của con mắt là hình tròn, nhưng hoa văn cấu tạo bên trong tròng đen lại có xu thế giống như một vài thân núi!
Tần Mục lắcđầu, bình thường hoa văn trong tròng đen đáng lẽ phải là hình quạt, hoa văn tròng đen của hắn lại hình thành một chữ "Tần"!
- Ngọc bội của ta cũng dung hợp cùng con mắt thứ ba của ta rồi...
Hắn lấy lại bình tĩnh, phát động Phách Thể Tam Đan Công, chỉnh lại thần thức hỗn loạn, dự định sau khi tu vi khôi phục một ít sẽ lợi dụng thuật tạo hóa lại nâng cao khí huyết.
Không ngờ hắn vừa phát động Phách Thể Tam Đan Công, đột nhiên cảm giác được lúc thần trí của mình đi qua con mắt thứ lúc đột nhiên thần thức tăng vọt, liên tục cường hóa, đạt được gấp mười lần so với trước!
Oong...
Phía sau đầu hắn hiện ra một vòng tròn vừa dày vừa nặng, đó là nguyên khí hình thành dòng nước lũ, vù vù vận chuyển, sau khi thần thức đi qua con mắt thứ ba di tăng cường khiến cho tốc độ vận chuyển Phách Thể Tam Đan Công của hắn lập tức được nâng cao rất lớn, hình thành dị tượng sau đầu!
Tần Mục giật mình, chỉ cảm thấy theo Phách Thể Tam Đan Công vận hành, nguyên khí trong Linh Thai thần tàng của hắn giống như thủy triều, thủy triều lên xuống, nguyên khí nâng cao nhanh chóng.
Không chỉ có như vậy, ngôi sao trên không trung của Linh Thai thần tàng phun ra nuốt vào, trên linh đài dạng thái cực, linh thai thổ nạp, U Đô dưới chân có ma khí điên cuồng phun ra, hình như có vị thần lớn đang hít thở.
Toàn bộ linh thai giống như một lồng ngực cực lớn lần lượt một lần hít vào một lần thở ra.
Nguyên khí cùng thần thức của hắn theo Phách Thể Tam Đan Công vận chuyển nhanh chóng khôi phục, nâng cao!
Nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được con mắt này đang cắn nuốt khí huyết và nguyên khí của hắn, chỉ là không có hung bạo giống như trước.
- Đây là... con mắt thứ ba phát huy tác dụng!
Tần Mục tiếp tục phát động Phách Thể Tam Đan Công, trong thần tàng linh thai sau đầu từ từ cũng có một vòng ánh sáng nguyên khí dựng thẳng lên.
Theo công pháp của hắn vận chuyển, Hồng Mông Nguyên Dịch hình thành sương mù, tốc độ luyện hóa được nâng cao rất lớn, nhanh chóng xoa dịu khí lực của hắn, khôi phục khí huyết của hắn, nhưng khí huyết vừa sinh ra lập tức lại bị con mắt thứ ba rút đi!
Trên bầu trời, Thần Túc mở ra, dưới chân, U Đô càng thêm thâm thúy hơn, linh đài dạng thái cực đồ đã tăng trưởng ổn định.
Không biết qua bao lâu, nguyên khí cùng thần thức của hắn lại khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, hơn nữa còn đang nâng cao, nhưng khí huyết vẫn thiếu hụt!
Linh Thai thần tàng của hắn còn đang mở rộng, trên bầu trời càng lúc càng nhiều ngôi sao hiện lên, U Đô dưới chân hắn cũng theo đó càng ngày càng rộng.
Ban đầu hắn lấy Linh Thai thần tàng của mình làm điểm cuối, mà bây giờ theo Linh Thai thần tàng mở rộng, hắn mới phát hiện hắn còn xa mới khai phá ra hết tất cả tiềm lực Linh Thai thần tàng.
Hồ nước do Hồng Mông Nguyên Dịch hình thành đang từ từ giảm bớt, lấy cái tốc độ này, ban đầu dự tính chừng mười năm mới có khả năng hoàn toàn luyện hóa Hồng Mông Nguyên Dịch, hiện tại chắc hẳn mấy tháng sẽ bị hắn hoàn toàn luyện hóa!
- Chỉ là con mắt của ta đã mọc ra, vì sao con mắt này còn muốn cắn nuốt khí huyết của ta?
Tần Mục phát động thần thức, thần thức tràn vào mi tâm, hóa thành một thiên hạ nho nhỏ bay ở trong con mắt thứ ba trên mi tâm.
không gian bên trong con mắt này lớn đến dọa người, là đại lục chữ Tần rộng lớn, dãy núi trùng trùng điệp điệp, dãy núi nhấp nhô nối liền không dứt, xây dựng ra một chữ "Tần"cực lớn.
Đây là một đoạn ngắn của sừng Thổ Bá, nhìn từ phía xa là một cái đại lục hình vòng tròn, chính là những dãy núi xu thế hình thành hoa văn trong tròng đen.
Mà khối đá thần tạo hóa này lại vừa vặn vây quanh ở trung tâm của đại lục chữ Tần.
Khối đá thần này trở nên đặc biệt lớn, ép rơi một khối lớn ở trung tâm của đại lục tâm, đá thần chôn ở trong vực sâu, xung quanh có thần thức cùng lục địa liên kết, giống như một đường dây xích nóng cháy, khóa lại đá thần tạo hóa.
Sừng của Thổ Bá hình thành tròng đen trong con mắt thứ ba của hắn, đá thần tạo hóa lại hình thành đồng tử của con mắt này.
Nguyên khí cùng thần thức của hắn vận hành đến nơi đây, giống như vân khí ở trong đại lục chữ Tần lưu chuyển, khiến cho không trung thay đổi bất ngờ.
Loại biến hóa này khiến Tần Mục bất ngờ, Ngụy Tùy Phong lưu lại đá thần tạo hóa cho hắn lại càng trở nên không dự đoán được.
- Loại biến hóa này rốt cuộc là tốt hay xấu?
Trong lòng hắn có chút đau buồn, thần thức tìm kiếm mọi nơi, chỉ thấy khí huyết
của hắn vọt tới, bị khối đá thần tạo hóa kia cắn nuốt.
- Trộm khí huyết của ta chính là khối đá lớn này?
Thần thức của Tần Mục thoáng động, bay vào trong khối tinh thể này.
Trong tinh thể có ánh sáng màu đỏ tràn ngập, không phân biệt được đông tây nam bắc, thần thức của Tần Mục ở trong ánh sáng màu đỏ bay thật lâu, vẫn không có tìm được điểm cuối.
Hắn chợt dừng lại, lẳng lặng cảm ứng phương hướng khí huyết của mình chảy tới, tiếp theo thuận theo khí máu chảy về phía trước. Không biết qua bao lâu, thần thức của Tần Mục dừng lại, trong ánh sáng màu đỏ là một tế đàn thật to, trên tế đàn có máu thịt đang chuyển động, giống như một quái vật to lớn.
- Trộm khí huyết của ta không phải là con mắt thứ ba, cũng không phải đá thần tạo hóa, mà có thứ gì đó nấp ở trong đá thần, dự định mượn khí huyết của ta sống lại!
Tim Tần Mục đập mạnh, hắn chậm rãi tiến lên, chỉ thấy khối máu thịt trên tế đàn kia hình như có cảm giác, dừng chuyển động.
Tần Mục híp mắt lại, đột nhiên khối máu thịt kia tách ra, lộ ra một con mắt màu đỏ tươi nhìn lướt qua khắp nơi.
Tần Mục lập tức tản đi thần thức, tránh cái quái vật này nhìn thấy mình, máu thịt kia khép lại, che đi con mắt màu đỏ, tiếp tục cắn nuốt khí huyết của hắn.
Trong khoang thuyền, Tần Mục đứng trước gương, sắc mặt nghiêm trọng.
Trong khối đá thần tạo hóa do Ngụy Tùy Phong lưu lại cho hắn cất giấu yêu ma quỷ quái nào đó, yêu ma quỷ quái này mượn đá thần tạo hóa ấn nấp, lấy trộm khí huyết của hắn.
- Bên trong còn có một tế đàn, loại tế đàn này có chút quen thuộc, là loại tế đàn tiền sử trong dải đất Huyết Tú này. Mục đích của hắn, là vừa lấy trộm khí huyết của ta, vừa mượn thần thức của ta tạo lại thân thể cho hắn! Như vậy, vật ẩn nấp bên trong đá thần tạo hóa này chắc là một vị chúa sáng thế tiền sử!
Tần Mục khiến cho khí huyết của mình trở nên vô cùng vững vàng, để tránh kinh động tới vật trong đá thần tạo hóa kia, thầm nghĩ:
- Dải đất Huyết Tú là chiến trường Cổ Thần diệt trừ chúa sáng thế tiền sử, vị chúa sáng thế này bị Cổ Thần giết chết ở trong dải đất Huyết Tú, nhưng hắn vẫn chưa hoàn toàn chết, hắn chắc hẳn mang theo lực lượng cuối cùng trốn được vào trong mảnh vụn của đá thần tạo hóa vỡ nát.
Hắn bước đi thong thả, chuyên tâm suy nghĩ:
- Đại sư huynh nhận được khối tinh thạch này, bởi vì đại sư huynh quá mạnh mẽ, hắn không dám làm gì, khiến cho đại sư huynh cho rằng khối đá thần này không có nguy hiểm, vì vậy để nó lại cho ta. Tu vi thực lực của ta yếu kém, cho nên lúc ta thử nghiệm đá thần tạo hóa, hắn cố gắng cướp đoạt khí huyết của ta sống lại, kết quả bị con mắt thứ ba của ta ngăn cản, khiến cho hắn không thể thuận lợi.
Hắn dần dần suy đoán ra chân tướng:
- Khi ta dùng ngọc bội tách ra đá thần tạo hóa và con mắt thứ ba, đá thần nhân lúc ta yếu, đột nhiên rời khỏi tay ta đập vào trên ngọc bội, khiến ta chấn động choáng váng. Khi đó, chắc hẳn là chính là chúa sáng thế tiền sử này đột nhiên ra tay!
- Hắn vốn có thể chiếm lấy con mắt thứ ba của ta, hoàn toàn cướp đoạt khí huyết của ta, chỉ là hắn không ngờ được khối ngọc bội này là do Thổ Bá tự mình chế luyện phong ấn, chuyên môn dùng để phong ấn thần tử U Đô là ca ca ta Tần Phượng Thanh.
Tinh quang trong mắt của Tần Mục chớp động:
- Hắn đánh vào trong phong ấn của Thổ Bá, muốn chạy trốn lại không có cách nào chạy ra, cho nên hắn đành phải ở lại, âm thầm đánh cắp khí huyết của ta. Mỗi lần ta phát động Phách Thể Tam Đan Công, thần thức đi qua con mắt thứ ba, đều sẽ đi qua trong đá thần tạo hóa, sẽ bị hắn lấy ra một phần thần thức giữ lại ở trên tế đàn.
- Hắn đang tích lũy lực lượng, chờ đợi sống lại! Hắn nhất định là nhân vật lớn trong các chúa sáng thế tiền sử, cho dù trải qua lâu như vậy cũng chưa có hoàn toàn chết. Nếu để hắn trộm đủ nhiều khí huyết, lại thêm tác dụng kỳ diệu của đá thần tạo hóa, hắn thật sự có khả năng ở trong mắt của ta sống lại. Như vậy...
Ba con mắt của Tần Mục càng lúc càng sáng ngời:
- Làm thế nào mới có thể hoàn toàn giết chết được hắn?
Hắn dừng bước lại, từ thời điểm chúa sáng thế tiền sử này cướp đoạt khí huyết của hắn biểu hiện ra, lại thấy được người này cho dù không có thân thể, hắn cũng không có khả năng địch nổi.
Lúc đó Tần Mục hoàn toàn không có cách nào khống chế được khí huyết và nguyên khí của mình, nếu không phải con mắt thứ ba thức tỉnh, chỉ sợ Tần Mục lại phải đi đời nhà ma!
Mà bây giờ, đá thần tạo hóa dung nhập vào trong mắt của Tần Mục, lại thêm phong ấn của Thổ Bá, hắn chỉ nhất thời không có cách nào tiếp tục làm loạn, chỉ có thể từ từ lấy trộm khí huyết của Tần Mục.
Điều này cũng làm cho cho Tần Mục có cơ hội đối phó với hắn.
Chỉ là muốn đối phó với chúa sáng thế tiền sử ẩn nấp ở trong đá thần, lại thực sự vướng tay vướng chân, bởi vì giờ phút này đá thần đã dung hợp cùng mắt của hắn, có chút sơ sót gì chỉ sợ sẽ hủy diệt con mắt của mình.
- Ta cần phải khống chế khí huyết của mình lưu chuyển, giảm bớt thần thức chảy vào con mắt thứ ba, như vậy có thể ngăn cản lực lượng của hắn khôi phục.
Tần Mục cẩn thận suy nghĩ:
- Còn cần bố trí trận pháp ở bên trong con mắt thứ ba. Gia gia mù truyền thụ cho ta Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp đã không đủ để xóa bỏ tồn tại đáng sợ như vậy, ta cần phải thiết kế trận pháp mới... Vị chúa sáng thế tiền sử này chết ở dải đất Huyết Tú, bị Cổ Thần giết chết, như vậy đại đạo của Cổ Thần lại là biện pháp tốt nhất để đối phó với hắn. Tạm thời bày đại đạo phù văn của chính thần Chu Thiên Tinh Đấu đã!
Hắn nghĩ đến lại làm, lập tức phong tỏa khí huyết, điều động nguyên khí, lấy nguyên khí in đại đạo phù văn của 360 vị chính thần Chu Thiên Tinh Đấu ở trong con ngươi con mắt thứ ba của mình!
Làm như vậy không những được đối phó được vị chúa sáng thế tiền sử này, cũng có thể nâng cao uy năng con mắt thứ ba, khiến cho con mắt này hóa thành thần nhãn thứ ba của hắn!
Chỉ cần trận pháp phát động, cái thần nhãn thứ ba này lại có thể hóa thành Chu Thiên Tinh Đấu Chính Thần Đại Trận, chém giết kẻ địch mạnh hẳn không thành vấn đề!
Trong Linh Thai thần tàng, nguyên khí của Tần Mục trùng trùng điệp điệp, ở linh thai giống như cầu vồng, tiến quân thần tốc tiến vào đại lục chữ Tần, ở trên không trung in xuống chính thần Tinh Đấu.
Theo vô số phù văn xuất hiện ở trên không trung, phù văn dần dần hình thành vị chính thần Tinh Đấu đầu tiên.
Nhưng vào lúc này, một sóng thần thức cổ xưa tối nghĩa xuất hiện ở trong đầu của hắn:
- Hãy khoan đã.