Lúc ấy Phương Diệc Hoài khẽ run rẩy.
Cái này, cái này là từ ngữ hố người gì thế này! Mẹ nó, nhân số trong kênh livestream của lão tử vất vả lắm mới phá được một vạn (mười nghìn), đừng để kênh phát sóng trực tiếp bị phong sát a!
Kênh livestream đều là người trưởng thành, đám fan hâm mộ im lặng một lúc, từng người đều trợn mắt há hốc mồm.
"Hắn hắn hắn đang nói cái gì?"
"Mới không gặp mười phút đồng hồ, hai người đã thân mật khăng khít đến thế?"
"Cái gì lớn, cái gì thô, tàu lượn siêu tốc ở đâu ra thế này*!?"
*Tàu lượn siêu tốc ở đây là diễn biến chuyển đổi nhanh quá
"Chờ chút...!Chẳng lẽ trọng điểm không phải là giới tính của cả hai người đều là nam sao!"
Mắt thấy phong cách làn đạn không đúng, Phương Diệc Hoài sợ kênh livestream giúp anh phát tài sẽ bị phong sát, cưỡng ép nói sang chuyện khác: "Cái kia...!A đúng, đây là boss Trân Châu, dáng dấp đúng thật là vừa lớn vừa tròn, bốn chân gần như sắp không đỡ nổi thân thể khổng lồ của nó."
Kênh livestream căn bản không để ý đến anh, còn đang xoát bình luận: "Không nghĩ tới anh là người như vậy đấy Giản Việt, chẳng phải anh là khốc ca sao, tại sao vội vã như vậy?"
"Đa Đa, tiểu Đa Đa của tôi, tại sao bị sói xám ăn mất rồi!"
"Cơ mà, trong VR có thể...!có thể làm cái kia sao?"
"Bộ thiết bị này của công ty khoa học kỹ thuật Lan Hải là bao nhiêu tiền?"
"Thấp nhất ba vạn..."
"A, được rồi, lão tử không xứng!"
Cứu mạng!
Phong cách này không ổn!
Phương Diệc Hoài tiếp tục dẫn đề tài về hướng boss: "Mặc dù là cửa thứ nhất nhưng boss phi thường khó chơi, da dày thịt béo còn có thể bắn công kích tung tóe, bằng vào điểm phòng ngự, HP cùng năng lực phản ứng của tôi cũng bị đánh đến mức chỉ còn một phần năm thanh máu."
Đương nhiên là các cô gái không quá quen thuộc với trò chơi nên di chuyển không kịp, trở thành lá chắn thịt.
Ai còn quản boss như thế nào, các đại gia chỉ muốn nhanh chóng nhìn xem hai người kia chơi gì ở trong cửa ải.
Phương Diệc Hoài cũng không có rời khỏi giao diện tổ đội, cái anh sợ là ngôn từ trên làn đạn hơi quá mức, anh không thật sự cho rằng Giản Việt cùng Tụ Đa Đa sẽ làm động tác gì kinh thiên động địa*.
*Kinh thiên động địa/Long trời lở đất: Ám chỉ một sự việc gây ngạc nhiên tột độ hoặc có tác động lớn đến tâm lý người.
Trò chơi mà muốn qua bước thẩm định thì có nhiều thứ không thể tồn tại!
Rốt cục, khi sương mù bao phủ cả căn phòng tán đi, đám fan hâm mộ đang mong mỏi trên kênh livestream cũng nhìn thấy bọn họ.
Hai người quần áo không chỉnh tề!
Hai người ở rất gần nhau!
Hai người hơi thở không đều!
Hai người...
Tốt a, kênh livestream được bảo vệ (không lo bị phong nữa).
Đây con mẹ nó cùng vận động khoảng cách âm có một mao tiền (xu) quan hệ sao?
Rõ ràng là cảnh tượng vừa đánh boss xong!
Chờ chút...
Vừa, đánh, boss, xong?
Mạch não của nhóm quần chúng vây xem náo nhiệt không chê chuyện lớn cuối cùng cũng đi vào quỹ đạo, chú ý chính sự.
"Trân Châu chết!"
"Hai người bọn họ giết chết boss rồi?"
"Một người một giọt máu, một người không công kích, cạo chết được đại gia hỏa da dày thịt béo này?"
"Chiếu lại chiếu lại, lão tử muốn nhìn video chiếu lại!"
"Có cái rắm mà chiếu lại..."
Phương Diệc Hoài bị một màn trước mắt trấn trụ, nào còn lo lắng mà nhìn làn đạn.
Chỉ có những người từng chơi qua mới biết con boss cửa ải này có bao nhiêu chán ghét.
Đương nhiên, với người chơi thì con boss này rất phiền nhưng không đến mức khó đến nỗi không qua được, nhưng đối với hai vị dùng loạn điểm thuộc tính này thì không thể nghi ngờ là độ khó địa ngục.
Trân Châu chỉ là boss cửa ải thứ nhất, trừ da dày thịt béo thì không có gì đặc biệt.
Dù sao lúc này người chơi chưa có trang bị gì, nếu làm trò chơi quá khó thì người chơi sẽ chỉ gỡ thiết bị xuống, yêu cầu trả hàng tiện thể đánh giá kém trò chơi.
Người chơi bình thường chỉ cần một người thu hút cừu hận của Trân Châu, bốn người còn lại thì điên cuồng tấn công, ước chừng năm sáu phút là có thể đánh chết nó.
Chỉ là người chơi chắc chắn sẽ bị thương trong quá trình.
Trân Châu có một kĩ năng rất buồn nôn đó là phóng thích trọc khí, cứ cách ba giây là quanh thân nó sẽ có lượng lớn trọc khí tràn ra, trọc khí bắn tung tóe với mật độ không lớn hơn một người, đối với anh hùng chơi cận chiến mà nói, giống như là không có chỗ để trốn.
Tổn thương của trọc khí không cao, cũng chỉ rơi một hai giọt máu cho nên đại đa số người chơi đều ỷ vào thuộc tính phòng ngự cùng HP của mình mà hứng chịu tấn công, dù sao sau khi giết boss xong thì có thời gian tĩnh dưỡng hồi phục.
Tình huống của Giản Việt cùng Tụ Đa Đa lại không giống.
Bọn họ một người một giọt máu, một người ba mươi giọt máu, cho dù Tụ Đa Đa hi sinh chính mình để dẫn quái, Giản Việt mà muốn tấn công thì cũng phải lại gần đánh tay đôi với boss, hắn chỉ có một HP, chỉ cần bị trọc khí dính vào một chút là chết.
Cho nên Phương Diệc Hoài chắc chắn hai bọn họ không qua được cửa thứ nhất.
Nhưng bây giờ...
Trâu Châu ngã xuống đất, bọn họ qua được cửa ải thứ nhất.
Bọn họ lông tóc vô thương mà đánh chết boss Trân Châu.
Sao, làm, được!
Đâu chỉ khán giả kênh phát sóng trực tiếp hiếu kì, Phương Diệc Hoài cũng tò mò muốn nổ!
Đáng tiếc là bọn họ không thể nhìn thấy quá trình.
Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy kết quả.
Kết quả chính là...
Lê Thiếu Hi bội phục từ đáy lòng: "Việt ca, anh thật sự là đùi có thể dựa vào thô nhất lớn nhất mà tôi từng thấy."
Người xem & tổ ba người Phương Diệc Hoài: "...!Nga!"
Tình cảm thì ra vừa thô lại vừa lớn đến vậy a.
Tình cảm vẫn là thô nhất lớn nhất a.
Tình cảm...!Chỉ là ôm đùi a!
Đa Đa huynh.
Nghệ thuật ngôn ngữ này của ngươi sợ là chưa tu đến level 99!
Chỉ có Lê Thiếu Hi mới biết boss Trân Châu đã trải qua những gì.
Chỉ có hắn tận mắt nhìn thấy thao tác thần tiên của Giản Việt.
Phải hình dung như thế nào đây?
Lê Thiếu Hi sợ thổi rắm cầu vồng quá mức thì sẽ làm phiền Việt ca, đến lúc đó anh không che chở hắn thì làm sao bây giờ!
Hắn biết Giản Việt không phải người chơi bình thường, hắn biết tố chất thân thể trong hiện thực của Giản Việt rất tốt, hắn biết Giản Việt không phải là dùng loạn điểm thuộc tính, mà là cực kỳ tự tin với độ nhanh nhẹn và tốc độ phản ứng của mình, tự tin đến mức chắc chắn rằng anh có thể tránh được trọc khí được mệnh danh là không thể trốn.
Tại phương diện trò chơi, Lê Thiếu Hi rất ít khi bội phục ai, thế nhưng giờ khắc này hắn...
Phục!
Phục viết hoa!
Có lão đại ở đây, nhiệm vụ sống sót ba ngày của hắn đã được đảm bảo đến chín mươi chín phần trăm.
Về phần tại sao để lại một phần trăm?
Ha, làm người phải khiêm tốn.
Khán giả kênh livestream khó chịu, cả đám đều hi vọng Manh Đa Đa lảm nhảm thêm vài lời, tỉ mỉ hình dung thao tác vừa rồi của Giản thần --- không được tận mắt thấy thì nghe giải thích một chút cũng được a.
Ai ngờ, Đa Đa bế mạch (im lặng).
Nói một đống nghệ thuật ngôn ngữ nịnh nọt xong lại im lặng, làm chính sự đi Tụ Đa Đa!
Kênh livestream dần dần tăng lên thành hai vạn người xem, có người rụt rè phát bình luận:
"Cái kia...!cái này...!là phát sóng trực tiếp trò chơi VR?"
Đám fan hâm mộ cũ: "Đại...!khái...!là vậy..."
Trước đó bọn họ chắc chắn đây là kênh livestream trò chơi thực tế ảo [Thợ mỏ đào bảo], nhưng bây giờ...
Bọn họ, chần chờ!
Cái tiểu ca ca với âm thanh tuyệt hảo này...
Có thể nói chuyện ma quỷ làm lão tài xế rơi lệ lã chã!*
*Ý là Hi Hi nói chuyện dễ gây hiểm lầm quá á, miêu tả ôm đùi mà như miêu tả cái "chân thứ ba"
Nếu không biết sự tình mà chỉ nghe làn đạn tóm tắt...
Không có ý nghĩ kì quái mới là lạ.
Phương Diệc Hoài giật mình, tranh thủ thời gian cứu vớt