La cà phê đã tan hết đá, 8 giờ hơn người đàn ông đấy vẫn chưa xuất hiện, Thảo kiên nhẫn đợi thêm một chút, một chiếc xe sang trọng dừng ngay trước cửa, Thảo đưa mắt dõi theo, Tony bước xuống và đi vào quán, khí chất của anh thu hút những cặp mắt tò mò gần đấy đến khi anh ngồi xuống mới quay đi, Tony vắt chéo chân, đảo mắt nhìn xung quanh rồi nhìn Thảo ra vẻ trêu chọc.
- Em có chuyện gì khó nói sao, lại hẹn anh đến chỗ kín đáo thế này?
Thảo không quan tâm đến câu nói đùa của Tony, ánh mắt nghiêm túc nhìn anh nói.
- Anh biết lý do mà đúng không? - Ý em là?
- Cái đêm anh gọi em đến, rốt cuộc vì chuyện gì?
Buổi chiều khi đang làm việc, nhận được điện thoại của Thảo, Tony đã khá ngạc nhiên, sau hôm ấy anh cứ nghĩ rằng La Thái Mẫn sẽ buông bỏ cô gái này, nhưng nhìn hành động của Mẫn là anh hiểu, Mẫn đã rơi vào lưới tình, không thể dứt ra được rồi, lần liên lạc này làm anh tò mò muốn hiểu hơn về Thảo, tuy Tony không muốn can dự quá nhiều vào việc riêng của người khác, nhưng nhìn Mẫn tự làm khổ mình như vậy anh cũng khá là khó chịu,
câu hỏi của Thảo làm Tony suy nghĩ một lúc, tại sao bây giờ cô lại thắc mắc về vấn đề này.
-Vì anh nghĩ có vẻ em sẽ khuyên được cậu ta, nhưng không ngờ lại thành ra như vậy!
- Em biết là anh biết lý do, em xin anh hãy nói với em được không?
Tony ra vẻ khó xử, mặc dù anh biết được nguyên nhân nhưng vì không chắc đó có đúng là sự thật không nên vẫn luôn cân nhắc, nói cho Thảo có thể sẽ khiến cô thêm suy nghĩ, anh đang nghĩ xem phải nói thế nào là tốt nhất, Thảo vẫn đang đặt ánh mắt đầy mong đợi trên gương mặt của Tony.
- Thì ra anh bỏ em giữa đường vì cô gái này à?
Một cô gái lao vào chỉ vào mặt Thảo và lớn.
giọng, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người, Thảo giật mình đứng dậy.
- Chị bình tĩnh chút!
Tony chưa kịp phản ứng thì cô gái kia đã đưa tay lên giáng