MƯỜI HAI GIỜ ĐÊM ĐÃ ĐIỂM
Tác giả: Phanh Nhai
Editor: ♪ Đụ ♪
Thể loại: Chủ thụ, 1x1, cường cường, Phúc hắc ưa nhìn bán yêu thụ X Quỷ súc máu lạnh teddy hàng yêu sư công, linh dị thần quái, đô thị tình duyên, tương ái tương sát, công sủng thụ, HE.
Chương 31: Gặp gỡ trong Vùng Đất Tinh Thần.
Trọng Diệp nghe vậy thì bất giác cười nhẹ thành tiếng, hắn xoay người nhìn về phía Cửu Vĩ Yêu Hồ trong hình dạng linh thú, đến khi mở miệng lần nữa thì giọng điệu có mấy phần thân quen gặp lại người xưa, hắn nói: "Từ ngày chia tay ở bãi săn Mộc Lan đến giờ đã hơn 1 tháng có lẻ, ta và Phượng Thí đều đang đợi hiền đệ ngươi đưa ra quyết định đây."
Thích Cảnh Du không tỏ ý kiến không đáp lại.
Trọng Diệp không để tâm mà chỉ bâng quơ quét mắt qua Lê Hoán đang dựa vào tường nghỉ lấy sức, hắn ta nhếch môi, lại tiếp tục nhìn Cửu Vĩ có thâm ý, nói sâu xa: "Cảnh Du, đứa nhỏ này đi theo ngươi cũng chỉ có 17 18 năm, với yêu mà nói chẳng qua là một cái chớp mắt, đừng nói là ngươi xem trọng nó hơn Phượng Thí đấy nhé?"
"Nó không phải Phượng Thí!" Cửu Vĩ yêu hồ phẫn nộ tiến lên một bước, nhe răng gầm lên với Trọng Diệp, cái đuôi dài phất qua lưng hất bay con hamster nấp trong bộ lông.
Diêm Mạc: "..."
Ma La đại nhân biết mình nên nghĩ cách tiếp cận Lê Hoán, nhưng không ngờ bình tĩnh như Thích Cảnh Du cũng có cách làm cục súc như thế này, con hamster thuận theo lực hất xoay một vòng trên không trung cùng với đống rác giấy bọc, trời đất quay cuồng lăn lộn vào góc túi rác, sau đó đội cọng rau thơm lên bò theo chân tường thậm thụt đến chỗ Lê Hoán.
Cửu Vĩ yêu hồ thong thả bước đi, thân hình khổng lồ vòng sang phía khác thu hút sự chú ý của Trọng Diệp, trầm giọng nói: "Ta chắc chắn sẽ không thừa nhận quái vật nửa người nửa yêu là Thanh Loan Phượng Thí! Trọng Diệp, ngươi chưa phục sinh được hắn, chỉ là cố chấp dùng Phượng hồn chế tạo ra một tên nửa yêu thôi!"
"Sao lại không phải?" Trọng Diệp cười hỏi ngược lại, "Ta khổ tâm tìm kiếm bao nhiêu năm rốt cuộc tìm thấy hai 'lọ chứa', lại mất thêm mấy trăm ngày đêm mới có thể tìm ra phương pháp yêu hóa vật phàm. Cảnh Du, năm đó Thanh Loan niết bàn thất bại, xác thịt đã hóa thành tro tàn trong nghiệp hỏa từ lâu, ta lợi dụng hai phần Phượng hồn để khôi phục thần trí của hắn trong cơ thể con người, tất nhiên có bảy phần mười nhân cách của bản tôn Phượng Thí, ngươi cần gì phải tính toán nhiều như vậy chứ?"
"Ngươi điên rồi!" Cửu Vĩ gầm, ánh mắt lướt qua đỉnh đầu Trọng Diệp, thoáng đối diện với đôi mắt của tiểu đồ đệ.
Tâm Lê Hoán chấn động, biết rõ ánh nhìn ấy của thầy có dụng ý nhưng tình huống trước mắt thật sự phức tạp, đã sớm vượt khỏi phạm vi nhận thức của cậu! Rốt cuộc Thích Cảnh Du đang ám chỉ cái gì? Lê Hoán cực kỳ lo lắng, nhanh chóng vận dụng đầu óc, cậu không để ý xương sườn ở lồng ngực vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, chống tay xuống đất muốn đứng dậy.
Lúc này một con vật nhỏ cực mềm đột nhiên phóng lên mu bàn tay. Lê Hoán vốn đang căng thẳng tinh thần, bị thứ đó giẫm lên thì suýt chút nữa vung tay hất đối phương đi. Ma La ôm chặt ngón tay của đối phương, cảm nhận sâu sắc hôm nay mình đi không xem ngày, ấm đầu nên mới chọn nhập vào con hamster xúi quẩy.
"Yêu nghiệt phương nào?" Lê Hoán hạ thấp giọng hỏi, xách hamster trên ngón tay lên.
"Là ta," hamster hoa mắt chóng mặt nói, "Cảnh Du mới hất ta bay đến đây, bây giờ vẫn còn hơi chóng mặt, ngươi đợi ta tí."
Lê Hoán: "..."
"Diêm tiên sinh?" Lê Hoán nghe ra giọng của đối phương, vội vã giấu người nó vào góc cổ áo ở bả vai đề phòng lúc nói chuyện bị cái kẻ tên là Trọng Diệp kia phát hiện, "Thầy quen tên Long đó? Quan hệ của họ là gì?"
Hamster nấp ở bên tai Lê Hoán, khó chịu mài răng cửa, lầu bầu: "Tình địch cũ gặp lại đặc biệt đỏ mắt, hiện giờ vì bất hòa ý kiến nên tranh cãi ầm ĩ cách phục sinh tên đĩ Phượng Thí."
Lê Hoán: "..."
Cái lề gì thốn?!
Trên đầu Lê Hoán hiện lên một loạt dấu ba chấm, cảm nhận sâu sắc hình như ngày hôm nay Ma La bị A Ly bám thân, sao lại nói chuyện vô căn cứ như vậy chứ, cậu liếc nhìn con hamster nào đó, vẻ mặt cực kỳ đồng tình: "Chẳng trách hôm nay trên đầu tiên sinh xanh mướt như thế."
Hamster nghe vậy thì ngáo ngơ ngẩn người, sau khi hiểu ra vội cào cào chân trước phủi cọng rau thơm trên đầu xuống, muốn xù lông nhưng không dám lớn tiếng nên đành hung dữ mắng mỏ: "Quỷ nhỏ! Bản tôn nói vậy cùng lắm là đang tự mỉa mình thôi, còn mi nói thì là công kích cá nhân đấy biết không?!"
"Ồ," Lê Hoán hỏi, "Cho nên thầy có sắp xếp gì không?"
Hamster hắng giọng nghiêm mặt nói: "Là thế này, trên đường đến chúng ta đã tính rồi, nói gì thì cấp bậc yêu của Thanh Long đứng trên Cửu Vĩ, nếu đánh nhau dù Cảnh Du có đang trong thời kỳ toàn thắng chắc chắn vẫn không phải là đối thủ của hắn."
Lê Hoán không rõ: "Tên kia nói hắn đã bỏ một phân hồn vào cơ thể Hình Nghệ, vậy mà vẫn không đánh lại?"
"Trên thực tế trong cơ thể Cảnh Du cũng chỉ còn sót lại một phân hồn."
Gã nói hết câu, Lê Hoán bỗng chốc hoảng sợ, tính hỏi cho kỹ thì hamster huơ cái chân ngắn ra hiệu trở về rồi nói sau, xong nói: "Vì ở hiện thực động thủ sẽ không có phần thắng nên chúng ta phải phá vỡ hiện thực, kéo hồn phách vào Vùng Đất Tinh Thần, sau đó mới phân thắng bại."
"Có gì khác biệt?" Lê Hoán chau mày.
"Khác mà," hamster lắc lư cái đuôi ngắn gần như không tồn tại, mở to con mắt đen nhìn về phía Cửu Vĩ yêu hồ, nói, "Nếu tiến vào thế giới tinh thần thì mọi người đều ở hình dạng linh hồn, hiển nhiên khi đó ta không cần phải trú trong thân xác mà là một phần linh hồn Ma La." Nói đến đây gã liếc sang Lê Hoán có thâm ý, phồng má nhai đậu phộng trữ trong miệng, nói ậm ừ không rõ lời, "Quỷ nhỏ, ngươi đừng quên ta là ma chứ không phải là yêu ~"
Lê Hoán: "..."
Lạy hồn! Trong một tích tắc cậu cảm thấy con hàng này rất ngầu! Song lại bị thuộc tính gặm hạt của hamster phá hủy!!!!
"Được rồi," Lê Hoán hơi mệt tâm, "Chúng ta làm cách nào để tiến vào Vùng Đất Tinh Thần?"
"Vùng Đất Tinh Thần là chỉ vùng nằm giữa hai giới âm dương mà linh hồn đi qua, chỉ có ma mới có thể mở ra, cho nên chúng ta rất may mắn," hamster giải thích, "Con chuột yêu đến cửa cầu cứu chẳng phải đã nói đồng nghiệp của hắn biến mất ở đây sao? Chứng tỏ Yểm Ma mở ra một đường nối dẫn đến Vùng Đất Tinh Thần nằm sau vách tường này, hiện giờ trùng hợp có thể lợi dụng nó."
Lê Hoán thoáng nhớ lại cái nơi Trọng Diệp dẫn cậu đi cách đây không lâu, đoàn tàu chạy như thoi đưa trong hỗn loạn và sân ga xuất hiện không đúng giờ, ắt hẳn đó là Vùng Đất Tinh Thần do Yểm Ma mở ra, song bị tên Long dùng yêu thuật biến hóa huyền ảo thành hình dạng tàu điện ngầm.
"Cần ta làm gì?" Lê Hoán hỏi.
Hamster đáp: "Giam chân Trọng Diệp, cho Cảnh Du thời gian phá hủy hiện thực."
Lê Hoán nheo mắt, trầm giọng nói: "Đã rõ..."
Nói xong Lê Hoán vớ lấy thanh Đường đao nằm ở đó đứng phắt dậy, hung hãn ra tay với Trọng Diệp đứng quay lưng với mình.
Đầu bên kia cuộc đàm phán giữa Thanh Long và Cửu Vĩ đã bắt đầu rạn nứt, hai kẻ yêu ma tinh quái mưu mô toán tận ngàn năm đều đang lặng lẽ thăm dò điểm mấu chốt của đối phương, không ai có ý định ra tay trước, trạng thái hòa bình giả tạo tương đối im ắng ấy bị một đao của Lê Hoán triệt để chém nát.
Vốn dĩ Trọng Diệp đặt toàn bộ sự chú ý lên người Thích Cảnh Du, hoàn toàn không lường trước sẽ bị Lê Hoán chớp thời cơ từ phía sau.
Thích Cảnh Du thấy thời cơ đã đến, đuôi hồ ly tản ra, hướng lên trời phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc, không ngơi nghỉ huy động yêu lực toàn thân phun ra Dương Viêm xanh biếc.
Tích tắc đó, uy thế khủng bố long trời lở đất, toàn bộ phố đi bộ đều rung chuyển, vách tường của toàn kiến trúc bị chấn động đến mức rạn nứt, tro bụi vụn gạch rơi xuống, ánh sáng trắng lóa mắt xuyên qua kẽ hở, để lộ cảnh tượng kỳ quái lạ lùng —— Giống như một lớp vỏ mỏng bao bọc bên ngoài bị tróc ra, thế giới hiện thực nằm bên ngoài Vùng Đất Tinh Thần bị chôn vùi thành đống đổ nát, mọi người cùng rơi vào nơi sống thuần một màu trắng của linh hồn chứ không phải trần gian cũng không phải địa ngục.
"Hóa ra các ngươi muốn mượn sức Diêm Ma đánh lui phân hồn của ta?" Trọng Diệp hiểu ra cười mỉa, "Cảnh Du, ngươi ỷ lại vào ma như thế thật là thẹn với yêu, thẹn với thân phận đứng đầu Ngũ đại Hung thú Thượng Cổ này."
"Vậy thì sao?" Thích Cảnh Du nói, "Từ lâu ta đã tự xưng là Hung thú gieo vạ cho nhân thế, bây giờ chỉ muốn bảo vệ cho yêu thú này bình an sống