Sau một thời gian bước chân vào công ty, Lục Hy Quân gây được nhiều ấn tượng nhờ vào tài năng của mình.
Hà Mẫn Đạt trở thành một trợ lý đắc lực nhất của anh, cùng với Lục Ánh Nga đứng phía sau sẵn sàng giúp đỡ.
Mặc dù là con của Lục Chính Hoa, nhưng Lục Hy Quân nhanh chóng vượt qua khỏi cái mác "con trai của Lục chủ tịch", khẳng định được vị trí của mình trên thương trường.
Buổi sáng hôm nay, Lục Hy Quân dậy từ sớm, anh luôn chuẩn bị thật kĩ lưỡng vẻ bề ngoài sao cho thật nổi bật trong mắt mọi người.
Ánh mắt, nụ cười phải cẩn trọng từng khắc một, không được để lộ một sơ hở nào trước đối phương.
Dì Trịnh mang bữa sáng đặt lên bàn cho Lục Hy Quân, bà còn chu đáo chuẩn bị thêm cả cơm hộp cho anh ăn trưa.
- Cảm ơn dì Trịnh.
Nhớ mua cho tôi một ít dâu tây nhé.
- Vâng, tôi biết rồi.
Ăn xong, Lục Hy Quân cầm cặp và túi đựng cơm bước ra xe.
Một mình anh tự lái xe đến công ty của Lục gia.
Cấp dưới và nhân viên khi gặp Lục Hy Quân đều chào hỏi, hầu hết mọi người đều rất quý mến anh.
Bước vào phòng làm việc, một mùi hương dễ chịu, thanh mát vô cùng, Hà Mẫn Đạt mỉm cười.
- Chào Lục tổng.
- Chào Mẫn Đạt, hôm nay trông cậu bảnh bao lắm đó.
- Thật sao...hihihi...
- Cậu mới đổi loại xịt phòng mới à? Mùi dễ chịu quá.
- Đúng vậy, chính Ánh Nga chọn cho anh đó.
Hà Mẫn Đạt rời đi, một lát sau quay lại với một cốc cà phê nóng và xấp bản thảo.
- Cà phê của anh, còn đây là dự án mà công ty V vừa gửi đến.
- Cảm ơn cậu.
Lục Hy Quân chợt thay đổi sắc mặt, anh có vẻ đang tức giận.
Kha thị là đối thủ đang hồi tranh chấp với Lục gia, bên họ vừa giở thủ đoạn xấu, tha hóa một vài cấp dưới của Lục gia để họ làm ăn không minh bạch, làm Lục gia thụt lùi hơn vài bước so với Kha thị.
- Vậy mà ba không nói chuyện này với mình.
- Bác trai đã giải quyết chuyện này, nhưng chúng ta tạm chịu thua trước họ vài phần.
Lục Hy Quân đứng dậy, anh cầm cốc cà phê, mặt đăm chiêu suy nghĩ.
- Nghe nói...Kha chủ tịch có một người con trai đúng không?
- Vâng, tên là Kha Tịch Luân, hắn cũng trạc tuổi của anh.
Một bóng đèn ý tưởng trong đầu Lục Hy Quân chợt vụt sáng lên.
- Được rồi, chuẩn bị dùng tiệc với Kha thị thôi.
Hà Mẫn Đạt há hốc mồm, cậu không hiểu ông anh trước mặt mình có thật sự bình thường hay không? Đi dự tiệc với đối thủ của nhà mình sao? Đúng là khó hiểu mà...
- Anh còn tỉnh táo không vậy?
- Đừng nôn nóng, phim hay rồi sẽ bắt đầu thôi.
Cậu và Ánh Nga cứ chuẩn bị, nhiều việc cần đến hai người lắm.
Hà Mẫn Đạt gãi đầu khó hiểu, nhưng cũng đành gật gật đồng ý.
...
Tại quán Bar trên đường số 9...
Kha Tịch Luân vừa thưởng thức rượu, vừa ngắm nhìn những cô em nóng bỏng trên sân khấu.
Mặc dù đã có vợ có con, nhưng thói trăng hoa vẫn không bỏ.
Thỉnh thoảng hắn lại đến nơi này, qua đêm cùng với một vài người đẹp rồi về nhà tiếp tục đóng vai "người chồng tốt".
Giữa đám đông đang hòa mình theo điệu nhạc, một chàng trai đi lướt qua nơi Kha Tịch Luân đang ngồi.
Cậu ta gọi một chai bia, vừa uống vừa lắc lư theo điệu nhạc.
Kha Tịch Luân nhìn đắm đuối về phía chàng trai, cậu mặc một chiếc quần short, làm lộ một đôi chân trắng nõn nà như ngọc, đôi môi nở một nụ cười có chút gì đó ma mãnh.
Ánh mắt của cậu đôi lúc nhìn Kha Tịch Luân, rồi lại nhìn sang một nơi khác ra vẻ ngại ngùng, đôi