Ánh mắt mơ hồ ngắm nhìn người phía trước, trên trán của Luân đã đổ đầy mồ hôi lúc nào không hay.
Nó cứ lần lượt chảy xuống khiến cho cô vô thức lấy tay lau đi những giọt mồ hôi: "Cậu chảy mồ hôi nhiều quá."
…
Cơ thể của cả hai lúc này đang áp sát vào nhau, từng tấc thịt trên người của San ướt át dán chặt vào lòng khiến cho Luân ngứa ngáy khó chịu muốn cởi bỏ đi lớp quần áo bên ngoài của mình.
"San…" Ngắm nhìn đối phương đắm đuối, cậu khẽ lướt nhẹ từ bả vai xuống sống lưng: "Không ngờ cậu lại đẹp như vậy."
Cậu mê đắm cơ thể của San, mê đắm mùi hương mật ngọt này.
Nó giống như liều thuốc p.h.i.ệ.n hạng nặng, đã nếm thử một lần lại muốn nếm thử lần thứ hai.
Đầu lưỡi chạm đến đâu đều tê dại đến đó, mùi hương trên người của San giống như bùa chú, còn cậu là người tình nguyện bước vào không muốn thoát ra.
"A… hừm…" Cảm nhận được bàn tay nóng bỏng đang lướt khắp cơ thể mình, phía dưới của cô bỗng nhiên co rụt lại, cảm giác này nó quá mới lạ, vô cùng sung sướng, nhưng lại khó chịu không cách nào tả được: "Nhột quá… Luân… xin cậu…"
Cô khó chịu ngước đôi mắt đầy sương lên nài nỉ, khi nói ra câu đó đến bản thân cô cũng giật mình hoảng hốt.
Không biết mình đang cầu xin điều gì, muốn được tiếp tục hưởng thụ sự sung sướng hay là muốn thoát khỏi cái người đang điên cuồng sờ loạn xạ kia?
"Sao? Cậu muốn xin tôi làm cái gì?" Luân mơ hồ không hiểu ý nghĩa câu nói, cậu dừng lại bàn tay đang sờ lung tung rồi cúi đầu xuống hõm vai mảnh khảnh mà th ở dốc: "Hah… huhh… San, cho tôi được không?"
"Không biết…" Khi Luân ngừng cử động, bên trong người cô lại khó chịu vô cùng.
Nó cứ thôi thúc cô uốn éo dụ hoặc lấy Luân, nghe được câu hỏi lại không dám trả lời, cô sợ mình quá dễ dãi sẽ khiến cho Luân chán ghét.
Nhưng cơ thể lại đi ngược với lời nói của cô, nơi bí ẩn phía dưới không biết tự lúc nào đã chảy đầy mật d.ị.c.h.
Nó n.h.ớ.t n.h.á.t khiến cô phải khép đôi chân của mình lại, muốn dấu diếm đi một chút sĩ diện cho bản thân.
Cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt từ cơ thể San, cậu đánh liều đưa bàn tay mình xuống chạm vào nơi bí ẩn đầy thiêng liêng kia.
Còn đôi môi thì ra sức cắn nuốt để cho San không có cơ hội phản kháng, tay chạm được vào nơi bí ẩn nó giống như cậu suy nghĩ, mềm mại ướt át đến phát điên: "San… cậu ra nhiều nước quá…"
"Đừng…" Cô giật mình nắm lấy bàn tay không an phận của Luân, đáy mắt liền trở nên hỗn loạn.
Cơ thể đang phản ứng lại hưởng ứng sự đụng chạm bất ngờ này, cô khó chịu run lên, bản thân lại bị Luân ép vào bờ tường đầy nước: "Ưh… cậu… đừng mà…"
Con ngươi vì chịu đựng d.ụ.c v.ọ.n.g mà nổi cả gân máu, cho thấy sự kiềm chế đang mất dần kiểm soát.
Mặc kệ sự ngăn chặn của San, bàn tay cậu liền lẻn vào từ phía trước, đụng chạm vào nơi mà bản thân mơ ước bấy lâu nay.
Buông thả đôi môi chứa đầy vị ngọt, cậu nghiêng đầu đưa lưỡi ra l.i.ế.m nhẹ vành tai đỏ ửng của San, rồi lại trượt xuống hõm vai, miệng ra sức m*t, cả phòng tắm bây giờ toàn những tiếng th ở dốc cùng âm thanh chùn chụt do Luân làm ra.
Khi buông đôi môi ra, da trên vai liền nổi một vệt đỏ tròn, cảm thấy một dấu thôi là chưa đủ cậu tiếp tục chăm chỉ m*t mát trên người của San, tạo ra một bức tranh tuyệt đẹp trên làn da trắng sáng, tay phía dưới thì không chịu ở yên liên tục khuấy đảo nơi hố sâu tràn đầy ướt át.
Bàn tay va động mạnh vào k.h.e thịt mũm mĩm tạo lên tiếng động