Kiên và Loan xuất hiện trước cửa, họ kinh ngạc nhìn cả hai, bây giờ trông hai người đẹp đôi quá, Diễm mặc một chiếc váy màu hồng làm bằng lụa, mái tóc dài buông tự nhiên, còn Quân mặc một bộ vét màu trắng.
Loan không vui, lòng Loan đau nhói, nhìn bàn tay Quân nắm chặt lấy tay Diễm như muốn sở hữu, như sợ Diễm chạy mất, Loan đã hiểu, Diễm chính là cô gái Quân yêu, có lần Quân từng nói cho Loan biết là trong trái tim Quân đã có một người có một người con gái khác chiếm trọn mất rồi nên Quân không thể chấp nhận tình cảm của Loan. Loan đoán người con gái đó chính là Diễm.
Chuyến đi này Loan tưởng Loan có thể gần gũi với Quân hơn nhưng thật không ngờ càng làm Loan đau đớn hơn.
Quân bảo hai người.
_Chúng ta đi thôi…!!
Loan mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, so với Diễm, Loan có nét đẹp của sự giàu có, trưởng thành, còn Diễm mang vẻ đẹp của một cô gái chưa trưởng thành, vẫn còn trẻ con.
Trên đường đi, Quân vẫn nắm chặt lấy tay Diễm, hai người không ai nói với ai câu nào.
Loan và Kiên đi một xe, cả hai cũng không ai bảo ai câu nào. Chuyện tình của họ, Kiên không có hứng thú, cũng không muốn xen vào. Loan lái xe nhưng tâm trí lúc nào cũng chỉ nghĩ về Quân và Diễm, ghen tuông khiến Loan cảm thấy khó thở.
Khi bốn người đến nhà ông Carson, khách của ông đã tề tựu đông đủ, ông giới thiệu từng người cho Quân, Kiên, Loan và Diễm biết, do đã hứa từ trước nên ông cho Diễm xem ảnh của vợ con ông.
Lòng Diễm đang buồn, xem ảnh của họ càng làm Diễm buồn hơn, Diễm khóc, nước mắt không ngừng rơi, nước mắt làm trái tim Diễm như muốn tan ra.
Loan không tài nào hiểu được chỉ vài bức ảnh của ông Carson có gì đáng để cho Diễm phải khóc như thế, Loan tưởng đang đóng kịch để lấy lòng ông Carson.
Trong chuyện này chỉ có mình ông Carson và Quân hiểu được lí do vì sao. Lau nước mắt, Diễm vội nói.
_Xin lỗi vì làm mọi người mất vui….!!
Ông Carson cười buồn.
_Cô đừng ngại, ngược lại tôi nên cảm ơn cô mới đúng, nhờ cô tôi đã có thể đối diện với sự thật, tôi tin ở trên thiên đường, họ cũng đang nhìn tôi…!!
_Vâng, tôi cũng tin là như thế…!!
Tiếng nhạc nổi lên. Ông Carson bảo bốn người.
_Nào các bạn trẻ, ra nhảy đi, hãy tận hưởng niềm vui cuộc sống…!!
Diễm mệt mỏi đi không buồn bước nên từ chối không muốn nhảy, Diễm ngồi nói chuyện với ông Carson.
Ngược lại Quân là người chủ động mời Loan.
_Em ra nhảy với anh chứ…??
Loan kinh ngạc, vì Loan tưởng Quân có Diễm rồi, Quân sẽ lờ Diễm đi nhưng thật không ngờ Quân lại không mời Diễm.
Loan vội nói.
_Vâng…!!
Cả hai dìu nhau ra sàn nhảy, còn Kiên, thấy một cô gái đang cười vui vẻ với một cô gái mặc áo hồng bên cạnh, Kiên tiến lại, lịch sự Kiên hỏi.
_Tôi có vinh dự được mời cô nhảy không…??
Cô ta cười.
_Sao anh nghĩ là tôi sẽ đồng ý…??
Kiên giả vờ thở dài.
_Xem ra đúng là tôi không có vinh dự mời cô nhảy thật…!!
Kiên quay lưng bỏ đi,cô gái gọi giật lại.
_Này anh, chưa gì anh đã bỏ cuộc rồi à…??
Xem ra cô gái này đúng là rất thú vị. Kiên quay lại.
_Vậy là em đồng ý nhảy với anh…??
Cô gái vênh lên.
_Sao lại không, tôi muốn xem tài của anh đến đâu…!!
Cầm lấy tay cô gái, cả hai đưa nhau ra sàn nhảy, ba người bỏ đi chỉ còn lại Diễm và ông Carson.
Nhìn thật sâu vào mắt Diễm, ông Carson nói.
_Tôi thấy cô và anh chàng Quân rất khó hiểu, cả hai đang cãi nhau à..??
Diễm vội chối.
_Tôi và anh ấy không có gì đâu, chúng tôi chỉ là bạn…!!
Nhìn Quân đang nhảy với Loan, ông Carson cười.
_Tôi lại không thấy thế, ánh mắt anh ta nhìn cô lúc nào cũng nồng cháy, nếu anh ta không yêu cô, anh ta không thể nhìn cô được như thế. Cô xem mặc dù nhảy với cô gái kia nhưng anh ta không ngừng nhìn cô….!!
Diễm giật mình nhìn ra sàn nhảy, thấy Quân thỉnh thoảng vẫn nhìn mình. Diễm vội cụp ngay mắt xuống khi bắt gặp ánh mắt Quân, Diễm cảm thấy gai hết cả người.
_Tôi nói không sai chứ…??
Diễm vội nói lảng sang chuyện khác.
_Ông định ở đây bao lâu…??
Ông Carson cười thú vị.
_Cô đang chạy trốn tình cảm của chính mình, tôi biết cô đã có tình cảm với Quân chỉ là cô vẫn còn chưa nhận ra, cô đừng giống tôi, tôi quá đam mê kinh doanh, muốn khám phá thế giới nên không quan tâm đến vợ con, đến khi họ mất rồi, tôi hối hận nhưng đã không còn kịp nữa, vì thế cô nên biết nắm bắt tình cảm của chính mình, đừng để mai sau phải hối tiếc…!!
_Vâng, cảm ơn ông…!!
_Cô ra nhảy đi, tôi có một vài vị khách cần phải tiếp…!!
_Ông đi đi…!!
Ông Carson bỏ đi, Diễm ngồi một mình, đang buồn chán, hôm nay Diễm muốn uống rượu, một nhân viên phục vụ bưng một khay rượu đi qua, mặc dù chưa bao giờ thử, Diễm cầm lấy một ly. Nhắm chặt mắt, Diễm uống thử một ngụm, rượu làm lưỡi Diễm cay xè, làm cổ họng Diễm nóng như lửa đốt.
Diễm lắc đầu.
_Không hiểu tại sao mọi người lại thích uống rượu trong khi nó có bổ béo gì đâu…!!
Một cô gái như Diễm đứng uống rượu một mình thật là chuyện lạ, ông Carson vừa đi khỏi, ngay sau đó một thanh niên bước lại gần, anh ta mời Diễm.
_Chúng ta ra nhảy chứ…??
Diễm lắc đầu.
_Xin lỗi tôi hơi mệt nên không muốn nhảy, phiền anh mời người khác…!!
Anh ta cười.
_Nhưng anh muốn mời em nhảy…!!
_Tôi đã nói rồi, tôi không muốn nhảy…!!
Nắm lấy tay Diễm, anh ta lôi Diễm ra sàn nhảy, Diễm chưa thấy tên nào vô lí như tên này, Diễm đã nói Diễm không muốn nhảy sao anh ta còn cố ép. Đang nhảy với
Loan, thấy Diễm bị tên thanh niên lôi đi, Quân vừa ghen tuông, vừa tức.
Nắm chặt lấy tay anh, Quân gằn giọng.
_Buông cô ấy ra…!!
Tên này cũng không vừa.
_Anh là gì của cô ấy mà anh dám xen vào chuyện của tôi…??
_Chồng chưa cưới, đã đủ lí do chưa…??
Vội buông tay Diễm ra, hắn hỏi Diễm.
_Có đúng anh là chồng chưa cưới của cô không….???
Nhìn Loan đứng bên cạnh Quân, tức giận, Diễm nói.
_Không phải, anh ấy chỉ là bạn của tôi thôi…!!
Tên đó cười khẩy.
_Anh đúng là có liêm sỉ, không phải là chồng chưa cưới của người ta mà anh cũng dám nhận…!!
Quay sang Diễm, anh ta hỏi.
_Cô sẽ nhảy với tôi chứ….??
Diễm lắc đầu từ chối.
_Tôi không muốn nhảy…!!
Diễm bỏ đi nhưng anh ta lại nắm chặt lấy tay Diễm, Diễm hét.
_Anh đang làm gì đấy, tôi nói tôi không muốn nhảy…!!
Lần này Quân không còn muốn cứu Diễm nữa, câu nói vô tình của Diễm, khiến Quân tức giận. Quân kéo Loan đi, Quân bỏ mặc Diễm, vừa đau khổ, vừa tức giận, nước mắt trực trào, Diễm quát.
_Anh nên tôn trọng tôi một chút, tôi nói tôi không muốn nhảy…!!
Hất tay anh ta ra, Diễm đi về chỗ ngồi. Kiên thấy Quân không bênh Diễm, Kiên không hiểu lí do vì sao Quân lại làm thế. Kiên bóp tay anh thật chặt, đối với một người giỏi võ như Kiên, anh ta làm sao mà chống được.
Nhăn mặt vì đau, anh ta hét.
_Mày đang làm gì thế hả…??
Kiên cười gằn.
_Tốt nhất là mày đừng có đụng vào vợ của sếp tao nếu không mày sẽ bị đánh rất thê thảm, mày nên nhớ lấy…!!
_Nhưng cô ấy nói, họ chỉ là bạn…!!
_Sao mày ngu thế, họ đang giận nhau, họ nói thế chỉ để trọc tức nhau thôi, người ngoài như mày không nên xen vào, mày có hiểu không…??
Đau quá, anh ta vội nói.
_Tôi hiểu, làm ơn buông tay tôi ra….!!
Mặc dù không cứu Diễm nhưng Quân biết là Kiên sẽ thay Quân làm việc đó. Vì Diễm dám trêu tức Quân, dám nắm tay một chàng trai khác, dám phủ nhận mối quan hệ giữa hai người, Quân càng ngày càng trở nên tàn nhẫn hơn. Kiên vừa buông tay, anh ta dơ nắm đấm lên, Diễm sợ hãi chưa kịp kêu được tiếng nào.
Nắm đấm của anh ta bị Kiên nắm chặt, vặn ngược tay anh ta, Kiên nhếch mép.
_Muốn đánh lén người khác hả, về nhà học thêm mấy năm nữa rồi hãy múa võ…!!
Mồ hôi nhỏ từng giọt trên trán anh ta, miệng anh ta không ngừng kêu rên vì đau. Kiên buông anh ta ra, biết mình không phải là đối thủ của Kiên, anh ta bỏ đi.
Diễm lí nhí.
_Cản ơn anh…!!
Kiên cười.
_Đừng nên cảm ơn tôi, cô nên cảm ơn sếp…!!
Diễm cay đắng.
_Anh nhắc tên anh ta làm gì, anh ta đâu có quan tâm gì đến em, chẳng phải bây giờ anh ta đang rất vui vẻ sao…??
_Sếp rất yêu cô, chắc cô cũng hiểu điều đó…!!
Cô gái nhảy cùng Kiên, tự nhiên bỏ nhảy để cứu Diễm, bực mình, cô gái hỏi.
_Cô ấy là gì của anh, nếu anh đã có bạn gái anh còn mời tôi nhảy làm gì…??
Kiên phì buồn cười.
_Em đừng nói thế, cô ấy là vợ chưa cưới của sếp anh, anh ấy mà nghe được, anh ấy không tha cho anh đâu…!!
Cô gái kinh ngạc.
_Cô ấy là vợ của sếp anh, sao anh ta không cứu cô ấy…??
Kiên thở dài.
_Chuyện tình cảm của họ hãy để họ tự giải quyết, chúng ta ra nhảy thôi…!!
Chào Diễm, Kiên tiếp tục ra nhảy. Diễn thấy Quân đang vừa nhảy vừa cười đùa với Loan, tự nhiên Diễm cảm thấy đau thắt lồng ngực, không chịu đựng hơn được nữa, Diễm bưng ly rượu, Diễm uống cạn, phải chăng Diễm đang ghen.
Diễm không biết rằng một người mới uống rượu như Diễm, không nên uống quá ba ly. Đến khi Quân, Loan, Kiên về chỗ ngồi, Diễm đã quá say, Diễm không uống rượu một mình mà đang cùng uống với một chàng trai khác, hình ảnh này khiến Quân càng khẳng định Diễm đúng là một cô gái lẳng lơ, một cô gái quậy phá, thạo đời.