Editor: Y Tâm
Beta: Alice
- ----------------------------
Đại trưởng công chúa cũng không phải kiểu người hay do dự, nếu đã quyết định đưa Lâm Kiều vào cung đọc sách, vào sáng ngày thứ hai liền tiến cung nói chuyện này với Văn Đế và Kế hậu.
Lâm Kiều bình thường sẽ phải ở lại trong cung, thời điểm nghỉ ngơi sẽ quay về phủ công chúa.
Văn Đế đối với việc này rất hài lòng, đem mọi việc giao cho Kế hoàng hậu, hắn đối với vị cô cô là Đại trưởng công chúa này tình cảm rất sâu, hơn nữa hai người bọn họ tuổi tác không hơn kém nhau quá nhiều, có thể nói là cùng nhau lớn lên, trượng phu của Đại trưởng công chúa lại còn vì bảo vệ hắn mà mất.
Khi đó Văn Đế mặc dù là Thái tử, nhưng lại không được Tiên đế yêu thích, Tiên đế trong lòng yêu thương là nhi tử sủng phi sinh ra, sủng phi kia thân phận thấp kém nhưng lại là người có dung mạo xinh đẹp và nhiều thủ đoạn, khiến Tiên đế đối với Hoàng hậu và Thái tử càng bất mãn, trong triều đình cũng có những người muốn nịnh nọt nhi tử của sủng phi, nên đối với vị Thái tử danh chính ngôn thuận này chèn ép càng nhiều.
Sủng phi thậm chí ỷ có Tiên đế làm chỗ dựa, trong cung yến cố ý khiến cho Hoàng hậu mất mặt, để Tiên đế trước mặt quần thần trách cứ Thái tử.
Khi đó là trưởng công chúa đứng ra, giận dữ khiển trách sủng phi Tiên đế, sai người lấy thước vàng, sau đó trước mặt mọi người đánh sủng phi một trận.
Thước vàng là vật mà phụ hòang Tiên đế và Đại trưởng công chúa trước khi lâm chung đặc biệt ban cho Đại trưởng công chúa, bởi vì Đại trưởng công chúa không chỉ là do Hoàng hậu sinh ra, mà còn là hài tử nhỏ tuổi nhất, kém Tiên đế mười sáu tuổi.
Thời điểm Tiên đế kế vị, Đại trưởng công chúa mới bốn tuổi.
Thước vàng kia đừng nói là đánh sủng phi, cho dù là đánh Tiên đế, Tiên đế cũng sẽ không lên tiếng.
Huống chi Đại trưởng công chúa là tiểu muội muội ruột của Tiên đế, tình cảm vẫn luôn rất tốt, Đại trưởng công chúa cơ hồ cùng trưởng tử của Tiên đế tuổi tác không cách biệt nhiều, Tiên đế đều đối đãi với Đại trưởng công chúa như nữ nhi mình.
Hơn nữa bởi vì Đại trưởng công chúa trước kia để tang phu quân luôn chăm sóc bảo vệ nữ nhi, Tiên đế đối muội muội ruột càng thương tiếc, mặc dù đau lòng cho sủng phi bị đánh, nhưng cũng không có ý trách cứ Đại trưởng công chúa.
Ngược lại là Đại trưởng công chúa chờ cung yến kết thúc, không chịu buông tha đuổi tới ngự thư phòng làm ầm ĩ một trận với Tiên đế.
Không chỉ có Văn Đế mà lúc đó ngay cả Hoàng hậu trong lòng đều tràn đầy cảm kích, cũng không biết Đại trưởng công chúa nói cái gì, mặc dù Tiên đế còn rất thương yêu sủng phi, nhưng cũng không giống như ngày xưa nữa, ngay cả nhi tử sủng phi cũng đã phong thưởng mảnh đất, chỉ chờ sau khi trưởng thành liền đi qua.
Mảnh đất phong kia kỳ thật cực kỳ giàu có, chỉ là sủng phi làm sao cam tâm, cuối cùng làm chuyện hồ đồ, mặc dù không thể đạt được, nhưng Tiên đế cũng tổn thương thân thể lại thêm thương tâm, thoái vị cho Văn Đế, ngay sau khi Văn Đế đăng cơ hai tháng người liền không còn.
Mà Đại trưởng công chúa từ đó về sau liền ở trong phủ không ra ngoài nhiều.
Bây giờ Đại trưởng công chúa đưa ngoại tôn nữ duy nhất vào trong cung, Văn Đế cố ý phân phó Hoàng hậu phải cẩn thận chiếu cố.
Lâm Kiều cùng hai vị công chúa đều ở viện công chúa, ngay sát sân viện Huệ công chúa.
Sân viện kia mặc dù không lớn như sân viện Huệ công chúa, nhưng đặc biệt tinh xảo, Kế hoàng hậu còn đích thân đi một chuyến, chọn lựa không ít đồ vật trang trí chuyển vào, để cung nữ bên cạnh giám sát thu dọn một lần nữa.
Động tĩnh lần này đã khiến người trong cung hiểu rõ, Lâm Kiều mặc dù chỉ là ngoại tôn nữ của Đại trưởng công chúa, nhưng so với công chúa không hề thua kém, nếu chỉ lấy riêng thân phận thư đồng tiến cung, tuyệt đối không có khả năng có sân viện riêng.
Điều này cũng có nghĩa là Lâm Kiều còn chưa vào cung, đã bị người trong cung để ý, Triệu phi tâm tư càng nhanh nhạy hơn một chút, dù Tiêu Cẩn không phải nàng sinh ra, thế nhưng Tiêu Cẩn vừa ra đời đã được ôm đến bên nàng để nuôi dưỡng, là nàng từng chút một nuôi lớn, tự nhiên thực tình vì hắn mà mưu đồ: "Biểu muội ngươi lần đầu tiên rời nhà ở trong cung, ngươi cần chiếu cố nhiều một chút, biết không?"
Tiêu Cẩn đối với Triệu phi rất thân thiết, ở trong cung Triệu phi cũng phá lệ tự tại, cầm trái cây ăn, nói: "Nhi thần biết, phụ hoàng coi trọng nàng như vậy, ta cũng không thể khi dễ phụ bạc nàng."
Triệu phi dặn dò: "Ngươi nhớ đưa nàng đi chơi nhiều một chút."
Tiêu Cẩn lầm bầm: "Nàng cùng hai vị muội muội chơi đùa là được."
Dù ở bên ngoài Tiêu Cẩn sẽ biểu hiện am hiểu sự tình, sẽ chiếu cố hai vị đệ đệ, thế nhưng ở trước mặt Triệu phi, hắn không cần phải hiểu chuyện như vậy: "Nàng nhỏ như vậy, còn là tiểu cô nương, con mang theo nàng cũng không cùng chơi được."
Triệu phi vẫy tay gọi để Tiêu Cẩn đến bên cạnh, đưa tay gõ xuống cái trán của hắn: "Phụ hoàng ngươi đặc biệt tôn trọng Đại trưởng công chúa, mà Đại trưởng công chúa chỉ có một ngoại tôn nữ, nàng cùng ngươi tuổi tác không chênh lệch, năm đó phụ hoàng ngươi đã có ý để nàng làm con dâu nhi tử mình, chỉ là khi đó Đại trưởng công chúa nói hài tử tuổi còn quá nhỏ không hiểu rõ chuyện, chờ lớn hơn chút lại nói."
Tiêu Cẩn kinh ngạc nhìn về phía Triệu phi, hắn cũng không biết những thứ đã qua này, càng không nghĩ tới Triệu phi lại biết rõ ràng như thế.
Triệu phi thần sắc nhàn nhạt: "Bây giờ Đại trưởng công chúa muốn đưa ngoại tôn nữ vào cung, sợ là có ý để cho các ngươi hiểu nhau hơn một chút, mà bệ hạ tuyệt đối tán đồng."
Tiêu Cẩn nhíu mày, cảm thấy trái cây không dễ ăn nữa.
Triệu phi nhìn Tiêu Cẩn: "Ngươi, Tứ hoàng tử và Ngũ hoàng tử đều cùng nàng tuổi tác không chênh lệch, có thể thấy được là muốn từ ba người các ngươi chọn ra một người."
Trong cung hài tử lớn lên đều không phải ngu ngốc, chỉ là Tiêu Cẩn nghe xong trong lòng liền không thoải mái, bọn họ cũng là hoàng tử, cho tới bây giờ đều là bọn họ tuyển người, từ lúc nào đến phiên người khác tới chọn lựa?
"Bất kể là xuất thân, của hồi môn hay là địa vị trong lòng bệ hạ, nàng đều là một lựa chọn tốt." Triệu phi hòa nhã nói: "Bởi vì thời điểm phát sinh sự tình của Tiên đế, dù là ngươi khi trưởng thành cũng không có khả năng đi đất phong, xuất cung xây phủ mà nói, khắp nơi đều rất cần tiền tài, nhà mẫu thân ta không có ai, trên tay có thể tích lũy kiếm ra của cải cũng không so được với người bên ngoài, ta lại không nỡ bỏ ngươi vì tiền tài đến phát sầu, của hồi môn khi cưới chính thê rất quan trọng."
Nha hoàn bên cạnh Triệu phi đều là người có thể tin, cho nên nàng nói chuyện cũng không có che giấu, nhìn Tiêu Cẩn nói: "Nàng thuở nhỏ lớn lên bên người Đại trưởng công chúa, cho dù là nữ nhi Lâm gia, nhưng cũng không liên lụy nhiều."
Tiêu Cẩn trong lòng vẫn là không cam tâm nhiều hơn, nhưng cũng biết Triệu phi nhắc nhở như vậy là vì hắn, hắn nghĩ một vòng cũng nghĩ không ra người thích hợp ứng cử vị trí chính thất hơn Lâm Kiều.
Triệu phi vỗ nhẹ vào cánh tay Tiêu Cẩn: "Đương nhiên, ta cũng sẽ cẩn thận nhìn một chút tính tình của nàng, nếu là bị nuông chiều quá mức, tính tình không tốt, vậy sẽ không tính nữa, dù sao cuối cùng ta nghĩ cho ngươi cưới nàng cũng là vì để ngươi sống tốt hơn."
Nếu như Lâm Kiều là dạng ngang ngược càn rỡ hoặc là tính tình quá mức ngu dốt, cưới về ngược lại càng không ổn.
Triệu phi sợ nói thêm