Tiếng nhạc vừa dứt, màn trình diễn của Yumi cũng được kết thúc bằng một cái nhún người chào đầy yểu điệu. Khắp sân trường bùng lên những tiếng reo hò cổ vũ àn trình diễn tuyệt đẹp vừa rồi của ẻm.
Tôi nhảy xuống và vòng ra đằng sau tìm gặp Yumi thì thấy cơ man là đực đã chờ chực sẵn vây quanh ẻm rồi. Tôi tặc lưỡi lắc đầu ngán ngẩm trước độ hot đến mức rắc rối của cô nàng này. Nhưng may mắn sao ẻm nhìn thấy tôi và chủ động phá vòng vây để chạy lại chỗ tôi. Vừa thở hổn hển, ẻm vừa chào tôi:
- Yo! anh đến hồi nào vậy?
- Haha! Anh mới đến thôi! vừa kịp để xem em diễn từ đầu đến cuối! Đẹp mê hồn luôn á!
- Hihi… cám ơn! Anh đói chưa? Vào CLB em có bánh ngọt á!
- Ừa! Vậy thì tốt quá…
Tôi may mắn được cô nàng đặc cách mời vào trong CLB của ẻm. Ở đây được các ẻm biến thành một quán café cực kì dễ thương với cơ man là nữ sinh mặc đồ cosplay vừa thỏ vừa mèo, đúng là “only in Japan”. Tôi gọi 2 tách matcha và vài cái bánh ngọt, vừa ăn vừa nói chuyện với Yumi:
- Hội quán của em đẹp ghê gớm!
- Hì! Cám ơn!
- Mà hôm qua em nói Gà Con gì đó học chung trường với em phải không? Là ai vậy? chỉ anh coi…
- Suỵt! ăn xong đi rồi em dẫn đi chỉ cho!
- OK!
Sau khi ăn xong thì tất nhiên tôi là người phải thanh toán tất cả, nhưng được cái Yumi làm đúng như lời hứa, ẻm dẫn tôi ra ngoài và đi tìm hết ngóc này đến ngóc khác của trường. Tôi thắc mắc:
- Gà Con ở CLB nào vậy em?
- Hở? àh! cổ không ở CLB nào cả… nên hơi khó tìm một chút, mới nãy đây em mới thấy xong…
- Oh! Vậy sao em không thách đấu người ta luôn?
- Hìhì… trong trường cấm đánh nhau mà anh! với lại cô ta giả nai ghê lắm! đố anh làm cho cô ta lòi đuôi ra được…
- Đáng sợ vậy àh?
- Vậy nên em mới phải rình lúc cổ hành động vào ban đêm đó anh không thấy àh?
- Àh ừh! anh hiểu rồi…
Trong đầu tôi mường tượng ra hình ảnh một cô nàng to lớn với đống cơ bắp cuồn cuộn. Khuôn mặt phải góc cạnh và “Quý con mọe nó tộc” như Kenny Sang ấy chứ. Thế nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược với phỏng đoán của tôi. Sau khi xử lý hết mấy cái bánh ngọt và tách matcha, Yumi dẫn tôi đi tìm khắp nơi trong trường, qua hết hội này đến hội khác nhưng không thấy cho đến khi ẻm dắt tôi ra sân thể dục ngoài trời của trường. Nơi đây thì vắng vẻ hơn vì lễ hội không nằm ở đây. Núp sau một tán cây, Yumi đập vai tôi và ngoắc ngoắc đầu về phía một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu đang ngồi một mình và nhâm nhi túi bánh dorayaki. Tôi tròn mắt ngạc nhiên hỏi lại Yumi có nhầm lẫn gì không thì ẻm bậm môi khẳng định chắc mẩm.
Tôi tò mò nghía lại cô nàng kia kĩ hơn. Tôi như ngay lập tức chết lặng vì khuôn mặt đáng yêu như thiên thần của ẻm. Có thể gọi là người sở hữu khuôn mặt đáng yêu nhất, nhất nhất mà tôi từng gặp. Lại sở hữu một mái tóc mượt mà dài hơi qua vai, được cột một ột chỏm ở một bên đầu hết sức dễ thương. Càng sốc hơn nữa khi thân hình của ẻm lại hoàn toàn trái ngược với khuôn mặt. Chiếc áo thun màu đen bó sát của ẻm bó sát vào cơ thể khoe ra một bộ ngực đồ sộ đến lé cả mắt.
- Đệt! bò sữa hay sao mà bự vậy? Phải tới 100 là ít!” – Tôi thốt lên kinh ngạc
- Hả? – Yumi thắc mắc.
- Àh… không có gì…
Vòng eo của cô nàng đáng yêu kia cũng thật hoàn hảo khi thon gọn đến mức không thể chuẩn hơn được nữa. Ngay cả vòng 3 của ẻm cũng khiến cho tôi chảy cả nước dãi vì vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Chiếc quần đùi ngắn màu trắng với hoa văn như da bò sữa làm cho cặp đùi nở nang và săn chắc đến ngất ngây dễ bề giết chết đám đàn ông hơn. Tôi cao hứng rap luôn một đoạn:
- Gái đýt bự, gái đýt bự! Anh rất thích thích gái đýt bự!… – Bài rap cực chất của Phong Lê.
- Hả? anh lảm nhảm cái gì vậy? – Yumi tròn mắt ngơ ngác vì ẻm không biết tiếng Việt.
- Híhí! Người đâu mà đáng yêu kinh khủng! – Tôi cười dâm đãng.
- Đồ dâm tặc! biết ngay anh không phải người đàng hoàng mà!
- Ậy!
“Mặt học sinh mà thân hình phụ huynh là đây rồi, hấp dẫn quá!” – Tôi nhủ thầm. Tôi suýt nữa thì nhểu cả dãi ra ngoài nếu Yumi không thúc cùi chỏ vào bụng tôi một cái đau điếng. Ẻm gàn giọng:
- Dâm tặc! Giúp em theo dõi cô ta đi!
- Thật á! Ui tuyệt vời! Tuyệt vời! Haha… – Tôi mừng ra mặt.
- Anh có mang điện thoại không đưa đây! lấy số của em khi nào thấy cô ta hành động thì báo liền nhé!
- Phải đến tối mà!
- Anh theo dõi luôn từ bây giờ đi! Không mất dấu á! Đi mà! năn nỉ! – Yumi tận dụng khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của mình để nhõng nhẽo với tôi.
- Hix! Được rồi! Có gì anh gọi cho em liền!
- Thế nhé! Hihi… em về CLB đã! anh tác nghiệp vui vẻ…
- … – Tôi nheo mắt cười dâm đãng.
Gì chứ được một mỹ nhân nhờ “ngắm” một mỹ nhân khác cả ngày là một diễm phúc từ trên trời bổ thẳng vào đầu, thằng nào mà không ghiền được chớ!. Mà phải công nhận một điều rằng cô gái đang ngồi một mình ở kia là người đáng yêu nhất mà tôi từng gặp trên đời. Khách quan mà nói, ẻm còn dễ thương gấp mấy lần em LA và Thúy cộng lại, còn chủ quan thì ẻm chỉ xếp thứ 3 là cùng vì Mẹ và Nhi đã chiếm luôn chắc chắn 2 vị trí đứng đầu trong lòng tôi rồi, người mình yêu thương thật lòng bao giờ cũng đẹp nhất mà, và điều đó mãi mãi về sau sẽ không