Diệp Ngọc trầm mặt, nhìn gương mặt xinh đẹp của Diệp Ly, hừ lạnh một tiếng, không mặn không nhạt mở miệng, " Ôi. . .Diệp đại thiếu gia rốt cuộc cũng chịu rời giường sao, tao còn tưởng mày muốn ngủ tới sang năm luôn chứ. "
Thật ra thì hiện tại vẫn còn tính là sớm, bất quá Diệp Ngọc nhìn cậu không thuận mắt, chẳng ưa thì dưa có dòi (1) mà thôi, chỉ là đó giờ Diệp Ly không quen biện giải cho mình, hơn nữa cậu biết ở trước mặt Diệp Ngọc, bất kể mình có nói gì, cô ta cũng sẽ không tin, cũng lười tốn thời gian.
(1): Khi người ta không ưa ai, có ác cảm với ai, nhất là ghét hay có xung đột quyền lợi hoặc ảnh hưởng với ai, người ta rất dễ nói xấu, cắt nghĩa xấu, dựng chuyện xấu, vu oan giá hoạ cho người ấy để mọi người cùng ghét người ấy với mình, hoặc để gây chuyện với người ấy
Diệp Ngọc thấy cậu nhìn chằm chằm mũi chân yên lặng không nói, thật giống như phải chịu oan ức vô cùng, tức giận không biết từ đâu dâng lên, sắc mặt càng kém hơn, cô ta ghét nhất chính là bộ dáng khổ sở đáng thương của Diệp Ly, bởi vì nó luôn có thể khiến cho những nam nhân kia tràn ngập đồng cảm với cậu, vì cậu mà người trước ngã xuống người sau tiến lên, Diệp Ly rất oan ức, bộ dáng cậu đẹp cũng là sai sao?
" Mày tới đây làm gì? " Giọng Diệp Ngọc không mấy tốt đẹp nói.
" Em. . .Em đói, tới ăn sáng. . . " Diệp Ly yếu ớt nói, nhìn biểu tình lạnh như băng của Diệp Ngọc, do dự một chút, gian nan lựa lời mở miệng, " Chị, sinh nhật vui vẻ. . . "
" Ba không có ở nhà, mày không cần ở đây giả mù sa mưa (2), tao không cần lời chúc của mày. "
(2): Tức là bạn biết rỏ một vấn đề gì đó, một chuyện gì đó, nhưng làm như là không biết đễ che mắt đối tượng bạn đang phải đối diện hay là đối phó đễ vượt qua họ, với mục đích là lẫn trốn tất cả thị phi hay nghi hoặc của đối phương, và bất ngờ cho họ một đòn chí mạng
Đúng như dự đoán Diệp Ngọc chưa từng cho cậu sắc mặt tốt, đây cũng là chuyện nằm trong dự tính của cậu, không có thất vọng, chỉ có chút khổ sở, người nhà cái gì đó, cho tới giờ cậu vẫn không nên mong cầu xa vời có được, cậu có Diệp ba ba là đủ rồi.
Người đàn ông mới vừa trò chuyện vui vẻ với Diệp Ngọc, cũng chính là Dương Khải, ở bên cạnh nhìn hai chị em bọn họ đối chọi gay gắt, mùi thuốc súng tràn ngập trong không khí, cười ra tiếng, phá vỡ bầu không khí quỷ dị này, hắn đi tới nhéo khuôn mặt trắng nõn của Diệp Ly một cái, nâng cằm cậu lên, cười khanh khách nói.
" Người bạn nhỏ, em là Diệp Ly đúng không, tôi là Dương Khải, là bạn của chị em, theo lý em nên kêu tôi một tiếng anh, lời chúc của em, tôi thay chị em nhận, tính khí cô ấy không tốt, em nên bao dung cô ấy nhiều hơn, dì Tô đã sớm làm đồ ăn trong bếp, em đi ăn đi. "
Trong đầu Diệp Ly nghĩ, tính khí chị ta không đơn giản chỉ là không tốt thôi đâu. . . Còn có cậu không thích người này dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với mình, cậu thậm chí còn không quen biết hắn , lại bắt cậu phải gọi anh, vẫn là thôi đi, khiến cậu không khỏi nhớ tới hôm qua ở nhà Lục Nham bị hắn quấy rối bắt cậu gọi mấy tiếng anh, cho tới giờ nghe lại vẫn cảm thấy xấu hổ không thôi.
Dương Khải cách cậu quá gần, hô hấp nóng hổi phun lên mặt cậu, cậu cảm thấy rất không thoải mái, lùi về sau, tránh né tay hắn, " Vậy tôi đi ăn trước. . . " Nói xong cũng vội vả vào trong, không dám quay đầu nhìn lại.
Dương Khải nhìn chằm chằm bóng lưng chạy mất dạng của cậu, cảm thấy hứng thú hỏi Diệp Ngọc, " Kia là em trai em? Bộ dáng quả thật không thể chê. . . "
" Hừ, hệt như mẹ nó trời sinh dụ dỗ người ta, đúng là một tiểu tiện nhân. " hai tay Diệp Ngọc ôm ngực, dựa vào cửa, không vui nói, nói cho cùng vẫn không thể quên được chuyện giữa bạn trai cũ và Diệp Ly.
Dương Khải sờ đầu cô, tiến tới hôn lên mặt cô, bị Diệp Ngọc ghét bỏ liếc mắt, " Được rồi được rồi, không giận. . .Vậy em không ngại để anh vui đùa một chút chứ? "
" Chơi cái gì? Nó? " Diệp Ngọc nhíu mày, " Hừ, tùy ý anh, tôi còn đang mong có ai đó đến chỉnh nó đây, tốt nhất. . .Khiến cho nó thân bại danh liệt, nếu anh không làm được, tôi còn có thể giúp anh. " ánh mắt Diệp Ngọc hung ác, mỉm cười tàn nhẫn.
" Không thành vấn đề. . .Đối phó với mấy bạn nhỏ này là sở trường của anh. " Dương Khải liếm môi, đối diện tầm mắt Diệp Ngọc, cả hai nhìn nhau cười một tiếng, trong mắt đều là biểu tình bị ép nên mới phải làm vậy.
Diệp Ly ăn sáng xong liền trở về phòng không ra ngoài, bên ngoài quần ma loạn vũ quá đáng sợ, cậu lo sợ sẽ bị những người đó ăn đến một mảnh xương vụn cũng không còn, không bằng cứ ở trong phòng đọc sách, làm bài tập.
Diệp Ly yên lặng ở trong phòng đọc sách, cho dù bên ngoài ồn ào run nhà, cũng không ảnh hưởng chút nào đến sự chuyên tâm của cậu, những người ngoài kia tinh lực cũng thật dồi dào, quậy cả ngày cũng chưa từng dừng lại.
Buổi trưa Diệp ba ba gọi điện về nói có một cuộc hội nghị khẩn cấp, nên không thể về ăn cơm, buổi tối hẳn cũng không về được, nói Diệp Ly ngoan ngoãn nghe lời dì Tô, cứ việc chơi chung với mọi người, ánh mắt Diệp Ly ảm đạm, ngoài miệng vẫn đồng ý, " Được, ba, ba cứ yên tâm. "
Diệp Ly nghe thấy bên ngoài phòng truyền tới hàng loạt tiếng quỷ khóc sói tru, không muốn đi ra, ở lại trong phòng tùy tiện ăn một chút đồ ăn vặt dằn bụng, bọn người Tô Nhu cũng không kêu cậu ăn cơm, dù sao Diệp Ly trong mắt bọn họ cũng là một người trong suốt, có cũng được mà không có cũng được, cậu cũng tập thành quen, cúi đầu tiếp tục đọc sách, ban đầu bụng sẽ phát ra tiếng kêu bất mãng kháng nghị, về sau cũng đói đến không còn cảm giác gì.
Bất tri bất giác trời đã sập tối, thác loạn bên ngoài vẫn còn say sưa tiếp tục, tựa hồ đã đến cao trào, Diệp Ly xoa xoa đôi mắt có chút đau nhức, duỗi người, đứng lên hoạt động thả lỏng gân cốt, chợt nghe có người gõ cửa, " Ai vậy? "
Không ai lên tiếng, dù sao cũng đang ở nhà nên Diệp Ly tương đối thả lỏng, không có bất kỳ phòng bị nào liền mở cửa, khi thấy rõ người đứng ngoài là ai, khó tin trợn to mắt, con ngươi co rút lại, lập tức muốn đóng cửa, nhưng người bên ngoài nhanh hơn cậu một nước duỗi chân vào, chặn cửa lại.
Diệp Ly vừa đóng cửa liền kẹp trúng chân hắn, biểu tình hắn khoa trương kêu lên một tiếng thống khổ, một chiêu này cực kỳ hữu dụng với Diệp Ly, cậu sợ hết hồn, theo bản năng buông lỏng tay, ngờ đâu, kẻ kia thừa dịp, thuận thế đẩy cửa ra, đường hoàng chen vào phòng ngủ của Diệp Ly.
Diệp Ly hoảng sợ nhìn hắn, thân thể không tự chủ khẽ run.
Người tới là kẻ mà Diệp Ly rất chán ghét, Kiều Á Sâm bạn trai cũ của Diệp Ngọc, chính vì hắn thay lòng đổi dạ khiến cho hai chị em bọn họ xích mích thành thù, cứ hễ gặp nhau là