3 Tháng trôi qua chuyện tình của Sở Nhi và Thiên Mạc đã tuyến chuyển khá nhánh, chớp mắt họ đã làm đám cưới và về sống chung một nhà với nhau.
Cuộc sống êm đềm tốt đẹp đến mấy nhưng lại gặp chúng Gia Hân người chị chồng chẳng ưa cô là mấy.Nên luôn tìm mọi cách để bắt bẻ cô, khiến cho Thiên Mạc phải hiểu lầm cô.
Hồi mới vừa đặt chân vào căn nhà này.
Cô đã bị những lời cay nghiệt của Gia Hân làm tổn thương.
Nhưng may sao có Thiên Mạc nói giúp còn không thì hai người đã đối đầu với nhau một trận rồi.Cô cười tươi như hoa đứng tại lang can mà nhìn mọi cảnh vật xung quanh, tất cả được bao bọc bởi một vườn hoa.
Mang theo cơn gió của biển lùa vào nó trông thật mát mẻ và dễ chịu.Từ lang can này hai người có thể ngắm mặt trời mọc và lặn mỗi ngày, có thể ôm ấp nhau nói những lời ngọt ngào với nhau.
Cuộc sống thật yên bình khi chỉ có hai người ở trên lan can này.Không những vậy sau khi đi qua cách cửa của lan can, là một căn nhà sang trọng kèm theo tất cả những vật dụng được tỉ mỉ thu xếp ngăn nắp.
Đây chính là căn nhà mà anh và cô đã mua cách đây 2 tháng trước.Hai tháng trước vì biết cô lúc nào cũng phải chịu áp lực với chị gái của mình, nên Thiên Mạc quyết tâm từ bỏ căn biệt thự của mình đang sống mà mua cho anh và cô một căn nhà nhỏ gần biển.Cô cũng không biết điều này, cho đến khi anh dẫn cô đến đây Sở Nhi liền bị bất ngờ của anh là cho phát cuồng lên.
Cô ôm chặt anh lại mà hôn lên đôi môi của anh.
Thật ra thì cô rất là thích một căn nhà như vậy.Ở trong căn nhà này anh rất ấm áp và ân cần lúc nào cũng xuống bếp nấu ăn cho cô, khi đi làm về.
Cô thật ra cũng không biết nấu ăn là gì nên cứ dựa dẫm vào anh.
Cứ nghĩ thế cuộc sống của cô điều phụ thuộc vào anh được anh nương chiều đến hư hỏng rồi.Cô đang suy nghĩ những chuyện hạnh phúc mà anh luôn làm cho mình, cô không thể nào kìm chế được cảm xúc khuôn mặt của cô đã trở nên đỏ ửng.
Cô còn cười tươi như hoa.
Đang suy nghĩ một hồi lâu tiếng chuông cửa vang lên.Cô biết rằng anh đã về nên vội vàng chạy xuống mở cửa cho anh.
Mở cửa ra anh đưa ánh mắt nham hiểm nhìn chằm chằm vào cô khuôn mặt đã đỏ ngầu thấy vậy cô hỏi :"Có phải anh đã uống rượu phải không ?"Thiên Mạc mỉm cười đi loạng choạng đến ôm chặt vợ của mình lại mà nói : "Anh uống nhưng chưa có say, anh vẫn còn tỉnh táo mà hay bây giờ chúng ta lên giường vui vẻ nhé ?"Sở Nhi nghe những câu này cô cảm thấy rất kỳ lạ, cô chưa từng thất bộ dạng của anh lúc này còn mở miệng muốn đưa cô lên giường nữa chứ ? Sở Nhi lúc này từ chối :"Thôi hôm nay em mệt lắm không muốn đau, anh lên phòng thay đồ rồi đi ngủ đủ !"Anh bậc cười nhìn cô đằng đằng sát khí bỏ đi, không biết tại sao cô lại như vậy.
Chắc có lẽ là anh đã sai vì đã uống say mà còn nói chuyện như một tên dâm đãng với cô.
Anh suy nghĩ một lúc lâu rồi chạy đến ôm chặt sau bụng cô."Anh xin lỗi anh sẽ không bao giờ ăn nói như vậy nữa đâu ! Vợ đừng giận anh..."Sở Nhi quay lại nhìn chằm chằm vào anh không biết hôm nay anh có bị làm sao không nữa, sao lại khóc thế kia cô ôm chặt anh lại mà nói :"Không sao đâu vợ không giận về chuyện đó đâu, được rồi để vợ dìu chồng lên phòng nha !"Sở Nhi dìu Thiên Mạc đang say mà nước mắt cứ rưng rưng như một đứa trẻ về phòng, cô đưa anh lên giường cởi dày sau đó lấy nước lâu người cho anh.
Cô thở dài nhìn anh đã ngủ say mà đưa đôi môi của mình hôn lên môi của anh.Sở Nhi nằm bên cạnh anh mong rằng hạnh phúc này sẽ được kéo dài mãi mãi, bởi vì khi nhìn thấy anh như vậy cô liền cảm thấy rất cô đơn không phải lúc nào anh cũng luôn ở bên cạnh chăm sóc cho cô sao .Sở Nhi lúc này bước ra ngoài, cô mở cánh cửa phòng ra, rồi lại tiến đến chiếc lan can lúc nãy cô thẫn thờ nhìn xa xăm những cơn gió thổi qua khiến tóc cô bay nhẹ nhàng.
Cô lại cảm thấy cô đơn đang ùa