Trong phòng Thẩm vấn của đồn công an Đông Thành, một người đàn ông trung niên ngồi ở đằng sau ô cửa sổ sắt, hai tay bị khóa trái ra sau lưng, miệng luôn hét đi hét lại: "Các anh vì sao lại bắt tôi, các anh là cảnh sát, sao có thể tùy tiện bắt người được chứ!"
Cao Đông ngồi ở trên ghế, bên cạnh còn có mấy nhân viên. Cao Đông nhìn đối phương, đeo kính, chiều cao và vóc người đều phù hợp với đặc trưng hung thủ để lại, mỉm cười, nghĩ bụng, lần này xem ra có vẻ khả quan đây.
Một người cảnh sát giao cho đối phương một tờ bảng biểu, bảo anh ta điền vào. Ban đầu người này không chịu phối hợp, nhưng dưới sự dọa nạt của cảnh sát, anh ta đành phải làm theo.
Cao Đông cầm tờ giấy lên, nói: "Đỗ Văn Duy? Đã đối chiếu cái tên này với chứng minh thư của anh ta chưa?"
Một người trả lời: "Đã đối chiếu rồi ạ!"
Cao Đông nhìn xuống dưới, thoáng ngạc nhiên: "Anh là giáo viên cấp 3?"
Người đàn ông trung niên trả lời với vẻ bất mãn:
"Đúng vậy, có vấn đề gì?"
"Trường cấp 3 số 1 Bạch Tượng." Cao Đông quay sang hỏi, "Trường cấp 3 số 1 Bạch Tượng ở đâu?"
Một người cảnh sát trong vùng trả lời: "Ở trên đường Kiến Thiết, là trường trung học trọng điểm loại 1 của tỉnh, là trường tốt nhất huyện."
Cao Đông cười, quay sang nhìn người đó, nói: "Nói vậy thì anh còn là thầy giáo một trường cấp 3 trọng điểm à? Dạy môn gì thế?"
"Ngữ văn!" Người đàn ông trung niên có tên Đỗ Văn Duy đó lạnh lùng trả lời anh.
Trong lòng Cao Đông cảm thấy hơi băn khoăn, giáo viên dạy ngữ văn thì chắc là không có đầu óc phạm tội chặt chẽ cẩn mật đến thế chứ, nếu như dạy môn khoa học kỹ thuật thì hợp lý hơn. Hơn nữa hung thủ có lẽ là một người có điều kiện kinh tế khá, còn anh ta thì...
Cao Đông hỏi tiếp: "Anh có xe Audi không?" "Anh nói gì cơ?" Anh ta không hiểu nổi.
"Tôi hỏi là có phải anh có một chiếc xe Audi không?" Người đàn ông trung niên đó quả quyết trả lời:
"Không có, tôi chỉ có một chiếc xe Skoda."
Cao Đông mím môi: "Có phải một quãng thời gian trước, anh có mượn một chiếc xe Audi?"
Người đàn ông trung niên đó hét lớn: "Các anh đang nói gì thế! Muốn vu vạ gì cho tôi! Tôi chưa bao giờ lái xe Audi, tôi sao có thể có xe Audi được!"
Cao Đông chau mày nói: "Vậy mấy tuần trước, tại sao anh lại bán sáu lốp xe cho cửa hàng hôm nay anh đến rửa xe? Chiếc xe Skoda của anh không dùng loại lốp này thì phải?"
Người đàn ông trung niên nghĩ một lát, chợt nói: "Mấy chiếc lốp này là do tôi nhặt được, tôi không biết là của người khác, tôi thấy chúng để trên đường mấy hôm, không ai để ý, nên tiện thể đem đi. Được rồi, tôi đã nhặt mấy chiếc lốp xe, đúng là chúng không phải của tôi, các anh cũng không đến nỗi phải đối xử với tôi như vậy chứ! Nếu cần thì tôi trả tiền, bồi thường cũng được, như vậy lẽ nào lại cấu thành tội ăn trộm sao?"
"Anh nhặt được?" Cao Đông hơi bất ngờ, thoáng nhận ra, lần này lại là bi kịch rồi, anh đành hỏi: "Ở đâu mà có nhiều lốp xe cho anh nhặt thế? Anh nói là nhặt được, vậy anh nhặt được ở đâu?"
"Trên đường Kiến Thiết, cách trường của chúng tôi khoảng bảy, tám trăm mét, ở đó có một con đường nhỏ rẽ quặt vào, ngay ở ngã rẽ, ba lần đều là tôi nhặt được."
"Anh nhặt lốp xe ba lần?"
Người đàn ông trung niên hơi đỏ mặt: "Đúng vậy, điều này tôi thừa nhận, lần thứ nhất nhìn thấy có hai chiếc lốp xe ở đó, nhìn có vẻ như đã được vá rất nhiều lần. Hôm sau tôi đi qua, phát hiện ra lốp xe vẫn ở đó, tôi nghĩ chắc là người khác đem vứt. Trước đây khi thay lốp xe của tôi, đã bán cho cửa hàng sửa xe, tôi biết lốp xe cũ có thể bán được, cho nên tôi đã dừng xe, khiêng lốp xe đó vào cốp xe, rồi đem bán cho cửa hàng sửa xe."
"Sau đó thì sao?"
"Lần đầu là tôi nhặt được hai cái, cách mấy hôm sau, lúc tôi đi làm về lại nhìn thấy hai chiếc lốp xe để ở vị trí cũ, tôi lại lấy đi. Lần thứ ba cũng là mấy ngày sau đó, và cũng là hai chiếc lốp. Tình hình là như vậy."
"Vì sao cả ba lần đều một mình anh nhặt được, có quá trùng hợp không?"
"Ngã rẽ đó rất vắng vẻ, lốp xe lớn như vậy, người nhặt rác có thể sẽ tưởng là của người khác, không dám nhặt. Lúc tôi đi làm về nhìn thấy nên đương nhiên là nhặt rồi."
Theo lời kể của anh ta, có vẻ như tạm thời không phát hiện ra điểm nào bất ổn, loại tình huống này hình như cũng rất hợp tình hợp lý. Hung thủ vứt lốp xe hỏng lại ở bên đường, thầy giáo dạy cấp 3 lái xe đi qua, nhặt lốp xe và bán cho cửa hàng sửa xe, hơn nữa địa chỉ nhà ở trên tờ khai của người thầy giáo này, vừa vặn là tiện đường.
Cũng chính là, sau khi thầy giáo đi làm về, lái xe men theo đường Kiến Thiết, phát hiện ra lốp xe, đem đi, vẫn tiếp tục men theo con đường Kiến Thiết trở về nhà. Trên