Mỹ Nhân Hội Tụ
CHƯƠNG 33: ĐẸP ĐẾN NỖI KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN ĐƯỢC!
Tắm rửa xong, Cao Hạo cảm thấy đã từ rất lâu rồi mình chưa được tắm sảng khoái như vậy.
“Chị Ny, tôi không có quần áo ngủ.” Cao Hạo đến trong phòng tắm sốt ruột hỏi.
“Chờ một lát, tôi cho người đi tìm.” Vương Ny Ny nhớ đến mình còn có rất nhiều váy, lấy một cái qua để đáp ứng tình hình đang khẩn cấp.
Cao Hạo lại không phải là một người có tính kiên nhẫn, cả người trần truồng đi tới phòng khách, sau đó dựa vào cửa phòng ngủ của Vương Ny Ny.
Lúc này Vương Ny Ny đang cong người, mông hơi nhếch lên, áo ngủ này rất khó khăn lắm mới che khuất bờ mông, đôi chân thon dài ngọc ngà trắng nuột nà, dưới ánh đèn cũng không thể phân rõ được da thịt và áo ngủ tơ tằm.
“Chị Ny, có tìm được không đó?”
Vương Ny Ny nghe tiếng thì xoay đầu lại, sau đó lập tức che mặt, hét to: “Nè cái tên lưu manh này, sao cậu lại không mặc gì mà đi ra vậy?”
“Chị Ny, chị còn thẹn thùng cái gì nữa chứ, tôi cũng đã không sợ xấu hổ. Mà tôi cũng nhỏ, chị có nhìn thì cũng không sao cả.” Cao Hạo chẳng biết xấu hổ mà nói.
“Cút đi, của cậu nè, nhanh bọc vào đi.” Vương Ny Ny không có cách nào khác, trực tiếp ném cái ga giường qua để cho Cao Hạo bọc mình lại.
Cao Hạo nhận lấy, cũng không do dự lập tức xoay một vòng bao mình lại, nhưng mà lồng ngực lớn kia vẫn bại lộ ở bên ngoài.
“Cậu ngủ trên ghế sofa.” Vương Ny Ny ném cho Cao Hạo một cái gối, hung dữ nói.
“Chị đối xử với khách của mình như vậy không tốt đâu nha?” Cao Hạo sờ lên mũi, xấu xa nói.
“Vậy thì tôi ngủ ghế sofa.” Dù sao Vương Ny Ny cũng rất quyết tâm không thể ngủ cùng một phòng với Cao Hạo được.
“Thôi bỏ đi, vẫn là để tôi ngủ ghế sofa, tránh cho sau này chị nói với con của tôi là năm đó ba con không biết thương hương tiếc ngọc, còn để mẹ ngủ trên ghế sofa.”
“Khốn kiếp, ai nói với con của cậu chứ, tôi đây hiện tại vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ…”
Nhìn thấy biểu cảm muốn bùng nổ của Vương Ny Ny, Cao Hạo rất thỏa mãn mà đi đến ghế sofa ở bên cạnh nằm xuống.
Chín giờ sáng, Cao Hạo bị cuộc gọi của Mộ Dung Tuyền Kha đánh thức.
“Tiểu Hạo, thằng nhóc này em càng ngày càng quá đáng rồi đó, không về nhà cũng không biết nói một tiếng với chị.” Mộ Dung Tuyền Kha ở bên kia nhẹ nhõm nói, nhưng trong giọng nói cũng có chút lo lắng.
Cao Hạo lười biếng nói: “Chị Tuyền Kha à, em bị người ta ăn hiếp, không có thời gian đó.”
“Ăn hiếp? Haha, em không làm gì người ta đã coi như tốt rồi, nhớ là phải đi học đó, bây giờ em mới dậy hả?” Mộ Dung Tuyền Kha chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà cười một tiếng.
“Sáng nay tiết một tiết hai không phải đi học.” Cao Hạo nhớ kỹ hình như là mình không cần đi học, dù sao có đến muộn thì cũng tìm lý do thôi.
“Được rồi được rồi, chị Tuyền Kha nói không lại em, nhớ phải ăn sáng đó, chị đi làm đây.”
“Được rồi, chị Tuyền Kha đừng nhớ em quá nha, chụt.” Cao Hạo hôn một cái lên điện thoại, sau đó thì nghe được một trận cười yêu kiều ở bên kia.
Cúp điện thoại, Cao Hạo mới nhớ tới đây là nhà của Vương Ny Ny, Nhưng mà Vương Ny Ny đâu rồi.
“Chị Ny.” Cao Hạo nhỏ giọng kêu lên.
Không có động tĩnh!
“Cái cô gái nhỏ này lại để một mình mình ở nhà.” Cao Hạo phàn nàn nói, sau đó đi thẳng tới nhà vệ sinh bắt đầu đánh răng rửa mặt.
Vừa mới đánh răng rửa mặt xong liền nghe được âm thanh cửa chống trộm mở ra, sau đó nhìn thấy Vương Ny Ny thở hồng hộc xách theo túi lớn túi nhỏ đi vào.
“Chị Ny, chị đi ăn cướp hả?” Cao Hạo vô cùng ngạc nhiên nhìn Vương Ny Ny lúc này, trên khuôn mặt trắng nõn đã rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.
“Cậu mới là ăn cướp