Mỹ Nhân Hội Tụ
CHƯƠNG 56: TÊN BÉO
Bên này, chú Phúc hầu hạ Vương Thiên Hạ lên xe, sau đó ông cũng ngồi lên. Sau khi đã ngồi ổn định, ông mới lấy điện thoại ra gọi cho Hà Kiếm.
Trong quán bar Lạc Khuynh Thành, Hà Kiếm ngồi trên một chiếc ghế dài ở quầy bar, uống lam sơ chi luyến mà Vương Ny Ny điều chế, vừa uống, vừa trầm giọng nói: “Cô chủ, ông chủ đã nổi lên suy nghĩ giết người. Sợ là lúc này cậu chủ đã phái thuộc hạ của anh ta, bắt đầu truy sát tên tiểu tử Cao Hạo kia.”
Khuôn mặt Vương Ny Ny lóe lên một tia phức tạp, từ sau tối hôm đó ba từ chối cô, trong lòng cô đã hiểu, chắc chắn ba sẽ đi đến bước này. Vì sự ổn định trong bang, vì để thuận lợi giao nhận quyền lực, ông ấy nhất định sẽ thu dọn tất cả sự giúp đỡ bên cạnh mình, mà Cao Hạo thể hiện ra thực lực của anh ta, càng khiến cho ông ta sợ hãi.
Vương Ny Ny đã từng nhìn thấy thân thủ của Cao Hạo , hơn nữa muốn lôi kéo anh qua. Nhưng đối mặt với ý định giết người của ba mình, cô không biết phải làm thế nào? Bây giờ là công khai chống lại, hay là âm thầm nhìn Cao Hạo chết trong dưới sự truy sát của bang Thanh Long?
Cho dù là cô muốn giúp, phe cánh của mình vẫn còn chưa đủ, thì giúp kiểu gì? Sắc mặt Vương Ny Ny có chút không tốt, ngồi trên quầy bar không nói một lời.
Một lúc sau, Vương Ny Ny mới lên tiếng, thờ ơ hỏi: “Long Ngạo đâu?”
Bây giờ cô vẫn còn một chút hi vọng, cô khá hiểu Cao Hạo , biết anh sẽ không dễ dàng bị thủ tiêu như vậy. Hơn nữa sáu tên thuộc hạ của Vương Triều sức chiến đấu rất mạnh, ngay cả Hà Kiếm cũng không đánh lại được, đừng nói đến Cao Hạo? Điều cô sợ nhất chính là, ba cô phái cả Long Ngạo đi.
Long Ngạo là người có sức mạnh chiến đấu đứng đầu Thanh Long bang, vệ sĩ riêng của ba cô, Vương Ny Ny hiểu rất rõ khả năng chiến đấu của Long Ngạo đáng sợ đến mức nào. Nếu như Long Ngạo cũng được phái đi, Vương Ny Ny sẽ không còn bất kỳ hi vọng nào.
Cho dù cô giúp Cao Hạo , cũng không biết phải bắt đầu từ đâu.
“Tối nay, ông chủ muốn gặp chủ nhân của nhà họ Vân, Long Ngạo đưa anh em qua trước.” Hà Kiếm trầm giọng nói.
Nghe thấy vậy, khuôn mặt Vương Ny Ny lướt qua một sự nhẹ nhõm không dễ nhận ra. Cô đứng dậy, nói với Hà Kiếm: “Một triệu một trăm ba mươi tư nghìn, giao tiền xong thì anh đi luôn đi, đừng ở lại đây quá lâu.”
Lời nói của Vương Ny Ny vừa rơi xuống, điện thoại của Hà Kiếm vang lên.
“Chú Phúc gọi đến.” Hà Kiếm lấy điện thoại ra, nói với Vương Ny Ny.
Vương Ny Ny khẽ gật đầu.
Hà Kiếm nhận điện thoại, nghe bên kia nói mấy câu, anh ta chỉ đồng ý một tiếng, điện thoại đã cúp.
“Chú Phúc kêu tôi đi đến sơn trang Lăng Vân.” Hà Kiếm đứng dậy, sau đó đi ra ngoài.
“Đứng lại.” Vương Ny Ny ở phía sau lạnh lùng hét lên một tiếng.
Hà Kiếm đứng lại, vẻ mặt có chút ngượng ngùng, dường như nhận ra điều gì đó.
“Uống rượu xong sao lại không trả tiền hả?” Vương Ny Ny lạnh lùng nói.
Hà Kiếm bất lực nhún nhún vai, lấy ra một triệu hai đặt trên quầy bar. Vương Ny Ny lấy ra một ít tiền lẻ trả lại anh ta, vừa đưa cho anh ta vừa đè thấp giọng nói: “Chú ý an toàn.”
Hà Kiếm gật đầu, cuối cùng quay người rời khỏi quán bar.
“Tiểu tử, chị đây cầu phúc cho em, hi vọng lần này có thể thuận lợi vượt qua thử thách.” Trong lòng Vương Ny Ny thầm nghĩ. Nhưng trong đầu lập tức nhớ đến tên tiểu tử kia đã lấy trộm đồ lót của mình, khuôn mặt ửng đỏ, lập tức cảm thấy có chút xấu hổ.
“Tên tiểu tử đáng chết này….” Trong lòng Vương Ny Ny thở dài bất lực, trong đầu không thể xua đi được cảnh tượng đêm đỏ ngủ cùng một phòng với Cao Hạo .
“Này, người đẹp, có bán đùi gà không?” Lúc này, có một người béo đần độn đi vào, mặc dù